“Hừ làm giảm công dụng của thuốc? Ngươi chắc chắn đã cho gì vào thuốc rồi có đúng không, mà dám nói đồ ngọt sẽ làm giảm công hiệu của thuốc?”
Vân Nghê chẳng nói chẳng rằng đi lên giáng thẳng vào má cô ả một bạt tai. Tiếng chát vang lên vọng khắp cả căn phòng, cả Mộ Thanh Sơn lẫn vị Kim ma ma kia đều thất kinh. Ả nô tỳ kinh hãi ôm một bên mặt quay qua nhìn Vân Nghê, bát thuốc cũng bị rơi vỡ nát.
“Mau đi nấu bát thuốc khác đi.”
“Dạ…nô tỳ đi ngay…”
Ả nô tỳ đó vội vàng nhặt những mảnh vỡ kia lên rồi lui ra ngoài ngay. Vân Nghê tức giận nhìn theo cô ta, cô sống hai kiếp người rồi giờ mới biết rằng uống thuốc bắc nếu ngậm thêm đồ ngọt sẽ bị giảm công hiệu của thuốc đấy. Mộ Thanh Sơn nhìn Vân Nghê, y hơi búng vào chán cô.
“Nè, sao tự nhiên muội lại lạ vậy?”
"Biểu ca, cô ta rõ ràng có vấn đề. Ma ma người có thể nói cho ta biết đơn thuốc mà các ngự y trong cung đã kê cho mẫu thân được không? "
“Dạ được được.”
Kim ma ma từ chiếc ngăn kéo nhỏ đầu giường Lý Loan lấy ra một mảnh giấy nhỏ đưa cho Vân Nghê xem. Nhưng sau khi đưa cho Vân Nghê, bà ấy cứ thấp thỏm ngó lên ngó xuống, thấy có chút kỳ lạ, cô liền cất tiếng hỏi bà ấy."
"Ma ma sao vậy, có gì kỳ lạ sao? "
"Đại tiểu thư, không phải…Nhưng mà, đại tiểu thư, lão nô quả thực đã có một lòng nghi hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thon-nu-thanh-phuong-hoang/3384728/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.