Sau khi ăn chơi no nê chán chê, cả bốn người Vân Nghê và Trịnh Cảnh Hiên quay trở về sơn trang, lúc đấy cũng đã khá muộn rồi. Vân Nghê muốn đưa Trịnh Cảnh Hiên và Trịnh Cảnh Vũ về phòng nhưng cả hai người bọn họ đều từ chối nói mình tự đi được, nói Vân Nghê với Mẫn Nhi cứ về phòng nghỉ trước đi. Thấy hai người bọn họ quả quyết, Vân Nghê với Mẫn Nhi đành quay về phòng nghỉ trước.
Sau khi hai người họ khuất bóng, Trịnh Cảnh Hiên cùng Cảnh Vũ mới quay về phòng. Trên đường đi hai người bọn họ cũng rất yên lặng, cả quãng đường đi không có một tiếng động. Về đến tây viện, Trịnh Cảnh Hiên chợt dừng lại chặn trước mặt Trịnh Cảnh Vũ, khuôn mặt nghiêm nghị cảnh giác cao độ.
"Ca ca sao vậy?"
"Đệ nhìn kìa"
Trịnh Cảnh Vũ nhìn theo hướng Trịnh Cảnh Hiên chỉ thấy có một bóng người nhỏ bé đang lúi húi trong phòng của Trịnh Cảnh Hiên. Hình như nghe thấy bên ngoài có động tĩnh bóng người đó vội vội vàng vàng đi ra ngoài. Là Tình Nhi. Cô bé ấy từ trong phòng đi ra trên tay cầm theo một cái gì đó, hình như là một cái lệnh bài. Trịnh Cảnh Vũ thắc mắc đó không phải là nữ tỳ của Tô Vân Nghê sao? Sao lại từ phòng của ca ca đi ra, trên tay còn cầm theo lệnh bài Tứ hoàng tử vậy?
"Tiểu Vũ đệ lấy pháo hiệu lần trước ta đưa đệ bắn lên trời đi."
"Dạ"
Lấy từ trong túi ra một cái pháo hiệu hướng lên trên, Trịnh Cảnh Vũ dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thon-nu-thanh-phuong-hoang/2892232/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.