"....Cô bị ngốc hả? Sao lại có thể để ca ca ta ở đó một mình với một người khả nghi vậy cơ chứ? Cô có biết hiện tại đối với huynh ấy nguy hiểm thế nào không? Huynh ấy không biết võ công nếu có nguy hiểm tới thì sao? Khốn kiếp, Tô Vân Nghê ta nói cho cô biết, nếu huynh ấy bị tổn thương dù là một cọng ta t cũng bắt cô phải trả gấp ngàn lần. "
"Ta...."
Không đợi cho Vân Nghê mắng hay phản bác lại lời nói vừa rồi, Trịnh Cảnh Vũ đã ngay lập tức chạy đến phía tửu lâu mà Trịnh Cảnh Hiên với Pipi đang ở nhanh như một cơn gió. Vân Nghê nhìn theo, lần đầu tiên từ lúc đến nơi này hắn là người đã mắng cô té tát như vậy. Vân Nghê đơ ra khoảng một phút mới hồi thần lại được, hừ siscon à? Cũng có chút thú vị đó biết đâu sau này Trịnh Cảnh Vũ lại là người có nguy cơ tranh phu quân của cô chứ nhỉ? Dẹp bỏ cái suy nghĩ đó ra khỏi đầu, Vân Nghê đi lên tầng về phòng của mình để thu dọn đồ đạc.
Về phần Trịnh Cảnh Hiên, sau khi Vân Nghê rời đi, chỉ còn lại mình y ngồi cùng với bà lão, hắn tay chống cằm nhìn chằm chằm vào mặt bà lão ăn xin kia. Giống với A Tửu của hắn, nghi vấn bà lão này có vẫn đề lại càng được tăng lên. Lúc đỡ bà ấy lên, Trịnh Cảnh Hiên đã cố tình cầm vào mạch môn của bà ấy. Mạch đập khỏe mạnh không có dấu hiệu gì là của người chịu đói đã lâu, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thon-nu-thanh-phuong-hoang/2892210/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.