Cắn câu rồi, Vân Nghê ánh mắt bối rối, khuôn mặt tỏ rõ vẻ lưỡng lự phải nói sao bây giờ cho đang tin nhỉ? Nếu bây giờ cô đến thẳng kinh thành thì có khi nào Tử Giáng thảo tự động xuất hiện không nhỉ? Haizz cô nghĩ gì vậy chứ, Tử Giáng thảo là một cây hoa làm gì có chân, làm sao chạy đến chỗ cô được chứ?
"Ta.....nhưng mà hành trình của ta đã bị muộn mất hai ngày rồi. Nếu bây giờ nghỉ thêm chỉ sợ sẽ làm lỡ mất thời gian."
"Vậy không biết tại hạ có thế giúp gì cho cô nương không? Nếu có việc quan trọng cứ mở lời giúp được ta sẽ giúp, bây giờ cô nương đang bị thương đi lại sẽ không tiện hơn nữa lại còn là đi đường núi."
"....Ta muốn đi kinh thành tìm mua một vị thuốc để chữa bệnh cho một người."
"Đi kinh thành? Trùng hợp ta cũng đến kinh thành có chút việc. Giáng Thần cô nương nếu đồng ý chúng ta cùng đi."
Pipi kéo áo Vân Nghê gật đầu, nó ra hiệu cho cô, hệ thống đưa ra gợi ý, cứ đi theo vị Bách Khải Tư công tử này sẽ tìm được Tử Giáng thảo. Hmmm thôi được đi cùng cậu ta cũng không ảnh hưởng gì lớn tới dự định của Vân Nghê.
"Nếu Bách công tử không chê Giáng Thần vậy ta xin được cùng công tử khởi hành."
Bách Khải Tư cười gật nhẹ đầu, mắt thấy chiếc đùi gà trên tay Vân Nghê đã được cô ăn hết, hắn lại đưa thêm cho cô thêm chiếc đùi gà còn lại. Hắn bảo cô ăn đi con gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thon-nu-thanh-phuong-hoang/2892202/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.