Một câu nói mà như xét đánh giữa trời quang, đám gia nô kia hốt hoảng quỳ xuống. Bọn họ không phải sợ cô gái nhỏ mới hơn 15 tuổi này mà là sợ những người đứng sau lưng cô, chống lưng cho cô. Không lý gì vừa về đã được phong chức phong đất như thế, hơn nữa nghe mọi người đồn Dung Nguyệt quận chúa mới được sắc phong, đại tiểu thư của Định Văn hầu phủ còn có "giao tình" rất tốt với Tiêu Dao vương gia.
"Đại tỷ tỷ....."
Vân Nghê thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, nán lại nơi này lâu bên phía lão phu nhân cũng không ổn.
"Ngươi, đến gặp tổng quản lĩnh phạt đi, ta sẽ cho người đến giám sát. Lâm Lâm, muội theo ra đến từ đường gặp tổ mẫu."
Vân Nghê nói xong thì vươn tay dìu Phương Bảo Lâm đứng dậy, vì ngồi đã lâu nên chân y bị tê. Một lúc sau đỡ rồi Vân Nghê mới dắt Phương Bảo Lâm rời đi. Cô nói vậy thôi chứ không có ý định cử người đến giám sát thật, cô mới quay về phủ nếu làm như vậy sau này ắt sẽ khó khăn trùng trùng. Bà ta chắc chắn là người của Mộ Du, vì vậy cơ hội để xử lý bà ta vẫn còn nhiều cứ từ từ.
"Tại sao lại cứu ta? Ta vốn không có lợi cho cô, cứu ta chỉ gây thêm phiền toái cho cô mà thôi."
"Không cần giả vờ nữa, Phương Bảo Lâm, cô cũng giống ta, từ nơi khác đến đây. Chúng ta là đồng minh mà, tất nhiên phải giúp cô chứ?"
"Hahahaha thật sảng khoái, Phương Vân Nghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thon-nu-thanh-phuong-hoang/2892117/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.