Thời gian trôi quagần hai năm trời không gặp, Tạ Gia Thụ vẫn lẳng lơ như vậy, thành phố Cvào cuối mùa thu đã rất lạnh, cậu ta mặc một chiếc áo khoác ngoài màunâu nhạt, cổ áo mở rộng để lộ ra chiếc áo len rộng mà mỏng. Chiếc cổ dài cùng xương quai xanh tao nhã lộ ra vừa thời thượng lại gợi cảm, nhưngnhìn cũng thật lạnh mà!
Phùng Nhất Nhất thì hoàn toàn trái ngượcvới Tạ Gia Thụ, mặc bộ quần áo lông vũ, đội mũ đeo khăn quàng cổ,vì kích động mà nắm chặt chiếc găng tay trong tay.
"Mình..."Phùng Nhất Nhất vừa mở miệng đã khóc nức nở, cũng rất hung hăng, "Mìnhđại diện cho hàng ngàn độc giả tới truy sát cậu, Tử Thời to gan!"
"... Hoan nghênh."
Từ sau khi Tử Thời nhận được điện thoại của họ thì đã đứng chờ ở cửa lớntừ sáng sớm, cuối cùng lúc này cũng đã nhìn thấy bạn tốt hai năm khônggặp, lâu như vậy rồi, Tử Thời cũng cực kỳ vui sướng, hai cô gái tay nắmtay, mắt đảo quanh nhìn đối phương một lượt, cả hai nhất thời nói khôngra lời, đều nước mắt lưng tròng.
Tạ Gia Thụ đứng ở phía sau bấtchợt bị một cơn gió lạnh thổi qua làm cho rùng mình, không nói khôngrằng vội vàng kéo chặt áo khoác trên người, còn mái tóc quăn xinh đẹpkia lại bay bay trong gió.
Sau đó, cậu ta lại tiếp tục tiết mục: "Đã lâu không gặp nha, Gấu Nhỏ ~"
>>dieeeeenddanleequyddoon
Tạ Gia Thụ bày ra hành động tiêu chuẩn giống tình huống gặp lại trong phim thần tượng, hai mắt nữ chính quả thật cũng mông lung đẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thoi/2397748/chuong-56-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.