EDIT & BETA: urlittleflower_9 (Hoa Quỳnh Nhỏ)
***
Mọi chuyện hóa ra không như họ tưởng, ba người phụ nữ đến đây không để gây sự mà chỉ muốn đích thân xin lỗi Hạ tiên sinh.
Sau đó còn mang ba thằng nhóc nhà mình đến nhận tội với Cảnh Thâm, ba đứa miễn cưỡng xin lỗi hắn với khuôn mặt sưng húp.
Người hét lớn nhất hôm qua, mẹ của A Toàn, nay mặt đỏ bừng lấy trong giỏ ra năm sáu quả trứng gà đặt lên bàn.
"Chuyện hôm qua... là bọn tôi không đúng, tiên sinh đừng trách."
Nghe vậy, cả ba người đang gắp đồ ăn trên bàn bỗng ngạc nhiên đến hóa đá.
Mẹ A Toàn đưa trứng gà, hai người mẹ còn lại cũng lần lượt đưa đồ nhận lỗi, họ đặt chúng lên bàn rồi vội vã chuồn đi.
Cảnh Thâm nhìn bóng lưng của họ rồi gãi đầu, khẽ liếc mắt nhìn Hạ Ý và tiên sinh, không ngờ hai cha con họ đều đang quan sát hắn, hắn bối rối giải thích: "Không liên quan đến ta, ta cũng thấy kỳ lạ mà..."
Dường như Hạ tiên sinh nghĩ ngợi gì đó, ánh mắt ông sâu thẳm, ông gật đầu: "Thôi, ăn cơm trước đi."
Hai đứa trẻ như họ lại càng không có lý do gì để lo lắng nhiều thêm, ăn cơm xong Hạ Ý đưa tờ danh sách do nàng và Cảnh Thâm viết lúc chiều cho cha xem.
Hạ tiên sinh lướt nhanh qua, ông hỏi Cảnh Thâm: "Muốn vẽ tranh sao?"
"Cũng không hẳn, ta chỉ muốn phác họa để Hạ Ý thêu..." Nói xong Cảnh Thâm chợt nghĩ hình như hắn đang lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thoi-diem-vien/2518529/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.