III
"Fayusia?" - Xương Uy lặp lại.
"Đúng vậy." - Ebenie khẽ gật đầu - "Đó là vùng đất cuối cùng mà con người còn nắm quyền kiểm xoát. Và toàn bộ nhân loại còn sót lại đều tập trung ở nơi ấy. Một thành phố với đầy đủ sắc tộc, màu da, tôn giáo. Con người chúng ta giờ đã xích lại gần nhau hơn, đã đoàn kết hơn. Nhưng, dường như đã quá muộn rồi..."
Xương Uy cảm thấy trong lòng mình là một cảm giác nôn nao và nhoi nhói, cả thế giới giờ chỉ còn lại một thành phố thôi sao, tình cảnh của nhân loại đã trở nên bi thảm đến thế này sao?
"Nhưng sao cô lại một mình tới hòn đảo này?" - Anh hỏi.
"Chúng ta đang nỗ lực phản công lại lũ quỷ dữ. Và ta cùng các đồng đội thuộc quân đoàn 12 vừa trải qua một trận đánh khốc liệt với chúng, nhưng cuối cùng... cả quân đoàn chỉ còn lại mình ta và Arelgon sống sót..." - Ebenie kể, giọng nàng đầy đau xót, và trên đôi mắt nàng như ngấn những giọt lệ lấp lánh - "Bọn ta đang định quay trở về Fayusia, nhưng hệ thống bay của Arelgon đã bị hư hỏng, nên ta đành cho nó đáp xuống hòn đảo này. Tệ hơn, mọi tín hiệu từ trung tâm điều hành Fayusia đều đã mất, không thể liên lạc được, ta không hiểu họ đã gặp phải sự cố gì nữa."
"Tôi rất tiếc. Nhưng cô còn trẻ như vậy mà đã tham gia quân đội ư?"
"Đây là thời chiến, bất cứ ai có khả năng chiến đấu đều có nghĩa vụ tiến ra chiến tuyến."
"Mà cô nói rằng thời điểm Quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313195/quyen-02-chuong-18-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.