V
Đêm trăng máu
Xác xơ, tuyết
Giết
...
"Nazorth." - Hahth triệu hồi thần khí, và trên hai bàn tay chàng đang hiện ra hai thanh trường kiếm lấp lánh.
* Nazorth: Thần khí của Hahth. Song kiếm, một kiếm vàng, một kiếm bạc. Được khắc hình kim long và ngân long.
"Hayuna, nàng hãy lui xuống." - Hahth nói - "Mình ta là đủ làm cỏ lũ tử thiên thần ánh sáng kia rồi."
"Tên kia đừng khinh người nhé, chính các ngươi mới bị làm cỏ thì có! Hãy xem sức mạnh của ta đây!" - Hoa Tiên quát lớn và vung rìu thần Nabra lên - "THẦN PHONG HỌA THIÊN!"
Nàng oai dũng bổ cây rìu thần xuống khiến nền núi đá nứt toác ra một đường lớn và tạo ra một trận bão gió kèm sấm sét vào Hahth và Hayuna!
UỲNHHHH!!!
"Hoàng kim khiên!" - Hahth liền tạo ra một khiên chắn lớn được ghép nên bởi những tấm lục giác mỏng bằng vàng ròng. Nhờ thế chàng và Hayuna mới có thể trụ lại không bị thổi bay.
"Thần phong họa thiên nghĩa là gì vậy?" - Hy Ca hỏi.
"Chẳng có nghĩa gì cả, tớ bịa ra cho có vẻ ngầu ấy mà." - Hoa Tiên đáp.
RẦẦMM!!
Hy Ca tung cước đá bay Hoa Tiên lên chín tầng mây.
"Ngươi là nỗi hổ thẹn!"
"Hu hu, sao cậu cứ đánh quân mình thếếếếế..." - Hoa Tiên đã mất hút trên vòm trời đêm lung linh xa thẳm.
Vút! Vút!
Huy Am và Hahth đang bay vào nhau với những thần khí vung cao, song chùy đối đầu song kiếm, khốc liệt và hào hùng khôn tả xiết. Hayuna và Hy Ca cũng tiếp tục cuộc đấu của hai nàng, thần kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313191/quyen-02-chuong-17-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.