IV
Xương Uy chầm chậm quay nhìn con vượn tuyết chúa, cổ họng anh khô ran, sống lưng lạnh toát. Trận chiến... vẫn chưa thể kết thúc.
Huệ Nha cũng đang đứng lên và quay về phía con quái vật khổng lồ, con mắt bạc của nàng lại sáng rực.
Con quái thú chúa kia cao tới hơn 8 mét, cặp mắt lớn vàng rực, thân thể lừng lững nặng nề với những khối cơ đồ sộ và bộ lông trắng rậm rạp. Trên đầu nó có tới 5 cuộn sừng bự chảng mọc tỏa ra như một chiếc vương miện chết chóc. Và chiếc chùy đá trên tay nó thì lớn tới mức có thể đập tan tành cả một tòa nhà.
GRÀÀOOOO!!!
Con quái thú rống lên một tiếng vang dội khắp thành phố chết, rồi nó bắt đầu nện bước tiến về phía Xương Uy và Huệ Nha.
Thình! Thình! Thình!
Những bước chân của con quái khiến cả khu quảng trường như muốn rung chuyển. Xương Uy quay nhìn Huệ Nha, anh... mỉm cười:
"Này Huệ Nha, chúng ta sẽ cùng thắng trận này chứ?"
"Vâng." - Nàng dịu dàng gật đầu.
"Vậy thì tiến lên nào!" - Xương Uy thét lên đầy khí thế.
Và hai người cùng vung kiếm lên bay thẳng vào con quái vật. Nó liền vung chùy nện xuống họ! Nhưng họ đã kịp chia ra hai hướng tránh khỏi, cây chùy đập UỲNH xuống nền tuyết gây chấn động khắp mặt đất.
Con quái chúa lại tiếp tục xoay người vùn vụt vung chùy ra xung quanh, nhưng với tốc độ di chuyển linh hoạt của Xương Uy và Huệ Nha thì rốt cuộc nó chỉ có thể đập vào... không khí thôi. Hai người áp sát nó, tung ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313152/quyen-2-chuong-12-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.