Gần đây cuộc sống của Lăng Khả Nhi rất mệt, rõ ràng nhất là Lãnh Diệc Thầnthỉnh thoảng xuất hiện trước mặt cô biểu lộ cảm giác cậu ta có tồn tại,còn luôn dùng loại ánh mắt [tiểu Thiên là một cô gái hiền lành] nhìnchằm chằm cô.
Dĩ nhiên quan hệ với người ngồi cùng bàn với côcũng không phải tốt, nhưng Lăng Khả Nhi phát hiện ra một điều kỳ quái là tướng mạo người ngồi cùng bàn với cô càng ngày càng thay đổi.....Tốtlắm, tốt đến nỗi có cảm giác kỳ quái khó có thể nhìn thẳng.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, Mạnh Bạch đặt tay trước ngực, nhìn cô cảnh giác “Tôi là một người thuần khiết!”
“Hả?”
“Cho nên tôi với cậu sẽ không xảy ra loại quan hệ không đứng đắn đó!”
“Bệnh thần kinh.” Nhẹ nhàng mắng một câu, Lăng Khả Nhi dời tầm mắt,Mạnh Bạch ngạc nhiên, tiến gần tới nhẹ nhàng chọc chọc cánh tay cô“Này......”
“Làm gì vậy!”
“......Cậu cảm thấy tôiđẹp trai không?” Mạnh Bạch trợn to hai mắt tràn đầy mong đợi nhìn LăngKhả Nhi, cô giật mình một cái, như trong tiểu thuyết chính là [bởi vìhoảng sợ, khuôn ngực cao như núi trắng nõn như tuyết khẽ run rẩy.] Mặcdù khoa trương, nhưng mà bây giờ trạng thái của cô thật sự là như vậy.
“Rốt cuộc cậu muốn nói gì?”
“Không, tôi chỉ nghĩ muốn biểu lộ một chút lực hấp dẫn của mình.”
“......Ha ha.”
“......” Mạnh Bạch mím mím môi, cùi chỏ lại một lần nữa đụng vào ngườicô “Lại nói......Lớp chúng ta có người kia từ lúc nào vậy?” Đưa tay chỉvị trí ở phía sau, vừa đúng lúc chỗ đó là chỗ của Lãnh Diệc Thần.
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-the-khong-dung-nam-xuong-ngu-lai/19984/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.