Cả đêm Mạnh Bạch nghĩ mãi những cũng không thể hiểu nổi tại sao Lăng Khả Nhi lại tức giận, chờ đến khi suy nghĩ ra thì đã rạng sáng, cậu giật mình từ trên giường nhảy lên: tôi nghĩ tôi ngày mai là có ý gì!
Cậu xuống giường, chui vào chăn Lăng Khả Nhi, từ phía sau ôm eo cô, đưa tay bóp da thịt mềm của cô một cái, Lăng Khả Nhi lập tức tỉnh dậy, sau đó đối mặt với khuôn mặt cười rực rỡ của Mạnh Bạch.
“Anh làm gì thế?”
“Khả Nhi, anh biết tại sao em tức giận rồi!”
Lăng Khả Nhi: “?”
“Ha ha......” Mạnh Bạch thô bỉ cười hai tiếng, anh tiến tới hôn lên khuôn mặt Lăng Khả Nhi một cái: “Khả Nhi, em chưa thỏa mãn dục vọng chứ gì?”
Lăng Khả Nhi.......
Hung hăng đánh Mạnh Bạch một trận!
Mạnh Bạch bị đánh một trận cuối cùng vẫn không “đạt được ước muốn.”
Mạnh Bạch: đã nói là diễm phúc không ngừng?
Ngày hôm sau Mạnh Bạch từ dưới sàn bò ra, nửa đêm cậu muốn đi trộm hương, kết quả bị Lăng Khả Nhi một cước đạp xuống giường, sau đó gáy chạm vào sàn nhà, cứ như vậy hôn mê bất tỉnh......
Chỉ là, chính xác mà nói, cậu bị tiếng chuông cửa dồn dập đánh thức.
Ding dong ding dong ding dong......
“Mạnh Bạch, nhanh đi ra xem một chút.” Lăng Khả Nhi lật người, tiếp tục ngủ.
“Ai vậy? Sáng sớm quấy rầy giấc ngủ của con người ta.” Mạnh Bạch ngáp dài, lề mề đi ra ngoài, buồn ngủ mở cửa.
Khi cậu thấy người trước mặt, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-the-khong-dung-nam-xuong-ngu-lai/1996773/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.