Tổng giám đốc.
“Đại ca, không phải cả đời chúng ta phải đi đào than đá đó chứ?” Một người mặt chữ điền nước mắt lưng tròng kéo cổ tay Lãnh Dạ Thương, khóc kể lể.
Lãnh Dạ Thương nhìn mặt chữ điền này, im lặng.
“Đại ca, không phải cả đời chúng ta không thể quay về nhà chứ?” Một tên mỏ nhọn nghiêm mặt kéo vạt áo Lãnh Dạ Thương khóc.
Lãnh Dạ Thương nhìn tên mặt nhọn, im lặng.
“Đại ca, không phải cả đời này em không được yêu mấy em gái đó chứ?” Một tên mặt tròn kéo ống quần Lãnh Dạ Thương khóc.
Lãnh Dạ Thương nhìn mặt tròn, tiếp tục im lặng.
Tiếng thuộc hạ không ngừng oán trách bên tai, Lãnh Dạ Thương nhíu mày, sắc mặt dần đen lại, anh ta vụt đứng dậy “Chúng ta sẽ không đào than đá cả đời, không thể quay về nhà càng sẽ không thể yêu thương các em gái!” Lãnh Dạ Thương kiên định nói, trong nháy mắt nhận được ánh mắt vô cùng sùng bái của thuộc hạ.
Lãnh Dạ Thương có chút không hiểu, anh ta cảm giác tình hình không thể tiến triển thành bộ dáng như hôm nay, nhưng đến ngày nay cũng không quản nhiều được như vậy, Lãnh Dạ Thương hít sâu một hơi, vuốt mái tóc bởi vì lâu ngày chưa gội mà bết dính “Tôi là ai? Đứng trước mặt các ngươi là ai!!”
Mấy khuôn mặt trộm nhìn nhau, không hiểu nhìn Lãnh Dạ Thương.
Một đám ngu xuẩn!
Trong nháy mắt Lãnh Dạ Thương tối sầm hai mắt, anh ta chỉ vào mình “Gọi lớn tên tôi lên! Tôi là ai!”
“Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-the-khong-dung-nam-xuong-ngu-lai/1996769/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.