Diêm La nắm chặt quạt gấp, trong nháy mắt nghiêm mặt.
Bị anh vợ hiểu lầm, cái này cũng không được.
Diêm La đánh giá vị khách không mời đột nhiên xông vào này, lễ phép hỏi: "Ngài là ai?"
Anh vô cùng xác nhận anh với vị người chim này... Hoặc là thần chim, chưa từng gặp mặt.
Giọng Lucifer càng âm trầm: "Dám làm không dám nhận, cậu định nợ nần à?"
Đây thật đúng là oan uổng Diêm La. Lucifer canh cánh trong lòng với giao dịch thua lỗ này, tài liệu cũng là ưu tiên hàng đầu nên mới nhớ rõ ràng. Nhưng đối với Diêm La mà nói, đó chỉ là một trong vô số đơn đặt hàng thành công của anh, tính ra là mấy trăm năm trước. Làm ăn xuyên quốc gia anh cũng làm không ít, nhất thời làm sao nghĩ tới.
Hypnos vừa nghe, kích động bước xuống cầu thang: "Cậu giấu chúng tôi cái gì? Cậu không nói với Thanatos là cậu vẫn còn một món nợ chơi bời hả!"
Diêm La ngồi ở nhà mà lại có nồi từ trên trời rơi xuống. Anh to hết cả đầu, ngay lập tức nói: "Bình tĩnh, anh, em không biết cậu ta, có lẽ là khách hàng từ xa đến."
Anh nói xong thì quay đầu hỏi Lucifer: "Thưa ngài, tôi lớn tuổi rồi, rất nhiều chuyện không nhớ được, không biết tôi nợ ngài cái gì?"
Hypnos bình tĩnh lại chờ Lucifer nói chuyện.
Lucifer không vui nói, "Hoa Mạn Châu Sa, mấy người chỗ này gọi là hoa bỉ ngạn, cậu nói sẽ đưa hoa bỉ ngạn cho tôi, cậu quên à?"
Diêm La nhẹ nhàng nhíu mi, nhìn thấy Lucifer thu sáu cánh chim ra phía sau, trích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-go-cua-diem-vuong/1112466/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.