Bỗng nhiên nghe tiếng bước chân từ trên cầu thang xuống ,mọi người nhìn về hướng cầu thang , tò mò như muốn nói
‘đến rồi , cô gái này rốt cuộc là ai nhỉ’.
Chỉ nghe tiếng bước chân đồng thời vang lên giọng ca êm tai, sâu lắng, như dòng nước bao la, như biển cả đại dương mênh mông.
giọng ca lại chứa chút sự nhớ nhung tràn đầy tình cảm của con người, khiến cho mọi người đắm chìm tiếng ca rung động đến tâm của mình không tài thoát được ,giống như vĩnh viễn muốn tiếp tục đắm chìm trong nó.
Ngay cả ngũ đại vương giả cũng không thoát được tiếng ca này, bản thân họ vừa đắm chìm lại vừa rung động .
“Hoa nở là lúc hoa được nâng niu
Đến lúc hoa bị héo úa
Lúc thấy trống vắng hoa chờ mong ai
Đến lúc hoa bị héo úa
Chỉ mong người an ủi
Một đời người phải khóc bao lâu
Nước mắt mới ngừng rơi
Một đời người phải khóc bao lâu
Trái tim thôi tan vỡ
Bởi khi người em tiền tụy xanh xao
Nhưng chẳng ai thấu hiểu em
Lời hẹn xưa thật đẹp biết mấy
Tựa như hoa rơi khắp mây
Gió bắc thổi xuống màn đêm lạnh băng
Khi thấy trống vắng lại nhớ lúc xưa
Bao lời ước kia hóa bụi
Một đời người phải cạn bao chén
Mới biết được mình say
Một đời người phải say bao lâu
Mới thấy sợ bóng đêm
Bởi khi người em tiền tụy xanh xao
Nhưng chẳng ai thấu hiểu em
Lời ước hẹn khi xưa thật đẹp biết mấy
Tựa như hoa rơi khắp mây
…………
………….
(bài nhạc “hoa rơi”)
Sau khi tiếng ca chấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dung-chay-em-la-cua-bon-anh/1528352/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.