Căn phòng lại rơi vào không khí nặng nề và trầm lắng. 
Chỉ có điều cô không ngờ “cái giá phải trả khá đắt” lại chính là Võ Thừa Khúc. 
Người ấy nói với cô, nếu tin tức nhà họ Võ được minh oan, thì Võ Thừa Khúc sẽ chết nơi đất Bắc. Hóa ra anh trai của cô vẫn còn sống, là thủ lĩnh đứng đầu của Tổ chức mật thám Đại Kỳ. 
Thế nên, cái mà “tự cho mình là thông minh” của cô đã không dùng đúng chỗ rồi. Làm sao cô có thể đánh đổi được, mạng của anh trai cô quý giá đến như thế, làm sao có thể! 
“Vị quan” kia đã đưa ra một ân điển cuối cùng. Một lời hứa. 
“Vì sự hy sinh của hai anh em các ngươi và cả tam tộc chết oan, sau này khi nghiệp lớn hoàn thành. Nhất định, ta sẽ hạ chỉ bố cáo thiên hạ minh oan cho gia tộc họ Võ, trả lại sự trong sạch cho các ngươi. Đây là điều duy nhất ta có thể cho ngươi trong thời điểm này, Đại Việt đang đối mặt với nguy nan, là vương hay là thần đều phải làm tất cả vì đất nước này. Ngươi là kẻ thông minh, sẽ hiểu lời ta đúng không?” 
Sau khi Võ Đông Nhiên rời đi, vị quan kia lộ mặt, thừa tướng Trần Trịnh Khải ngồi bên cạnh cung kính nói: 
“Nàng ta đồng ý thay thế Trầm Hương đi tiến cống, làm điều này sẽ khiến “hắn” phát điên.” 
“Ta hiểu ý ngươi. Nhưng đó là sự lựa chọn của nàng ta. Nàng ta vì hắn, đến mạng cũng không cần. Nữ nhân này có trí 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/3305016/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.