Bỗng nhiên cô thấy thị lực của mình trở nên vô cùng nhạy bén, có thể nhìn rõ từng con dòi bọ nhỏ li ti đang bò bò nhúc nhích trong con ngươi màu nẫu sẫm của kẻ đã chết kia.
Chết tiệt!
Hắn bị giam giữ trong cái lồng mà vẫn còn khả năng giết người sao?
Lời tương truyền trong nhân gian hắn là Chiến thần, là ác quỷ, là thú nhân... là sự thật sao?
Cô đưa tay bịt lấy miệng để ngăn lại nỗi sợ hãi đang bao ngập lấy linh hồn nhỏ bé của mình.
“ Ngươi chưa trả lời ta!” hắn lại tiếp tục truy vấn.
Kể từ khi nào một con thú săn mồi hừng hực khí thế muốn moi tim móc mật kẻ đang nằm trong cái lồng đó lại trở nên mất tự tin như vậy?
Qua đi giây phút kinh hãi, cô lấy lại chút bình tĩnh đối diện với câu hỏi của hắn, cố hít thở đều đặn, cô mở to mắt khẳng khái nhìn thẳng vào khoảng đen tối trong lồng sắt dõng dạc trả lời
“ Ta chính là tân nương tử của ngươi.”
Bên trong vang đến tiếng cười trầm thấp, nhưng cô có thể nghe ra được một chút bất lực lẫn tuyệt vọng trong điệu cười ấy
“Hắn dùng cách này để danh chính ngôn thuận thủ tiêu ta sao? Thật cao tay...nhưng...” hắn định nói gì nữa nhưng lại im lặng.
Cô khôi phục vẻ cao lãnh của kẻ đi săn, sang sảng cất giọng hướng đến khoảng đen trước mắt
“Chiếu chỉ ban hôn của hoàng đế đã ban xuống, giờ đây cả thiên hạ này đều đã biết ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2735197/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.