🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng hắn nghĩ không có khả năng, vì cô không có ngựa. Thời khắc bóng một người một ngựa thong dong tiến lại từ phía xa, hắn bất giác thở ra một hơi nhẹ nhõm, là Võ Đông Nhiên đã về. Không ngờ cô ả lại biết cưỡi ngựa, nữ nhân này làm hắn đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.



Nhưng lúc cô đứng trước sân nhìn vào bên trong vị trí của hắn đang ngồi một lúc lâu, muốn nói gì đó lại không mở miệng khiến hắn có chút thất vọng, khóe miệng mím chặt thành một đường hẹp dài.



Rồi hắn nhìn cô lại chật vật không biết cách xuống ngựa như thế nào, hết ngó trái rồi ngó phải nhìn xuống đất khiến hắn có chút khó chịu. Cô cứ thế nhúc nhích đủ mọi tư thế, khiến ngựa hiểu nhầm ý vừa tiến vừa lùi, mãi một lúc lâu, hắn không nhịn được mới bất mãn cất lời



“ Vô dụng”



Thanh âm trầm trầm khàn khàn của hắn làm cô giật nảy mình.



Cô vừa trải qua một quãng đường dài, chịu cú sốc suýt bị làm nhục, cùng với sự mệt mỏi vì lao lực quá độ khiến tâm trạng cô không tốt tý nào.



Cảm giác tức giận bủa vây không thể kiềm chế được, ngay lập tức cô buông lời trào phúng “Người vô dụng không phải là ta, mà là vị Vương hậu cao quý kia! Nếu nàng ta yêu ngươi hà cớ gì mà lại không đến cứu ngươi.”



Xoẹt!



Âm thanh vừa khô khốc như gió rít gào, vừa thoảng bên tai nhanh chóng đem đến cho cô một cảm giác ê ẩm tê rần trên trán.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2731080/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.