Cô cứng đờ người ngay lập tức, miệng á khẩu không nói nên lời, mãi một lúc lâu sau mới lắp bắp nói “Ngươi bỉ ổi... ngươi hứa là không nhắc lại kia mà! Tại sao... còn cố tình hủy giao ước.”
Lúc này hắn mới quay lại, khuôn miệng vẫn nghiêm nghị như thường nhưng ánh mắt lại hiện ra vẻ cợt nhả, không chút ý nhị, nhưng lấp lánh một chút ánh sáng lóe lên của đom đóm bay lượm xung quanh.
Hắn đứng gần sát nhưng cô không thể nhìn ra tâm tình thật sự ẩn dấu sau khuôn mặt lạnh lùng đó.
“ Ta có nhắc sao? Nhắc chuyện gì? Ta nói gì khiến nàng lại giận dữ?”
“ Lưu manh.” Cô chỉ mặt hắn.
“ Ừ. Ta lưu manh. Nàng đi khắp Đại Việt này xem có ai như ta không? Trai đơn gái chiếc ở chung một chỗ lâu như vậy ta đã làm gì nàng? Ta ức hiếp nàng lần nào chưa? Nếu ta thực sự muốn làm gì thì đã làm từ lâu rồi.”
Ngưng một chút hắn khom lưng áp sát mặt gần cô, chỉ thiếu một chút nữa là mũi sẽ chạm mũi của nhau. Giọng hắn khàn khàn mang lại cảm giác thập phần ám mụi “ Nhưng nếu nàng muốn thì ta cũng không ngại...”
Cô vội lui ra sau vài bước ngượng ngùng đuổi hắn đi.
“ Ta không thèm nói chuyện với ngươi nữa. Đi ra kia, chuyện của ai người đó làm... Không phận sự miễn can thiệp vào đối phương.”
Hắn không nói thêm gì, đi một quãng đủ xa, chốc chốc lại nhìn lại cô thái độ kỳ quái.
Mỗi lúc hắn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2730981/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.