Phép vua thua lệ làng. 
Định kiến và quan niệm của người dân miền núi khác xa với người dưới xuôi, cô lại vì cái gì mà “đại nghĩa diệt thân” cố chấp xông đến cứu người suýt nữa hại chết mạng chính mình và Trương Duật. 
Cũng may hắn luôn bên cô, tin tưởng ủng hộ cô, bảo vệ cô. 
“ Duật ơi!” 
“ Ơi!” 
“ Đa tạ chàng!” 
“ Vì sao?” 
“ Vì đã tin ta!” 
“ Ừ!” 
Lại “Ừ!”, cô khịt mũi có vẻ không cam tâm lắm. 
“ Tại sao lại tin ta, còn chưa biết ta có làm được hay không?” 
Hắn xoa đầu cô, thanh âm trầm trầm đều đều không chút bụi bặm “ Vì nàng là vợ của ta, ta không tin nàng thì tin ai. Tin lão thầy mo đó sao?” 
“ Lúc này chàng nói gì với lão chồng, tại sao hắn lại thuận ý để cho ta rạch vào cơ thể của vợ hắn” 
“ Ta nói là: Vợ của ta rất giỏi, mạng của ta cũng là cũng vợ ta nhặt về, còn nuôi ta từ một con ma gầy trở nên to lớn khỏe mạnh như này. Thế là hắn tin.” 
Cô cười nhẹ một cái, rút vào lòng hắn. 
Trương Duật vẫn không buông cô ra, hắn càng siết chặt cô hơn, mỗi khi cô cựa quậy muốn xuống, hắn lại cọ cọ cằm vào trán cô, để đám râu dưới cằm vừa mới mọc cứng ngắt chọc vào làn da mềm của cô, xem như một hình phạt ép buộc cô nằm yên. 
“ Trong rừng có vắt hút máu người, băng qua khu vực này rồi ta cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2727358/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.