🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hắn trăm phương nghìn kế, đã đi đến tận nơi này, cuối cùng cha nuôi cũng đích thân ra mặt.



Chỉ e đêm nay là một đêm sương mù giăng lối, phủ kín cuộc đời vừa mới có chút ánh sáng của hắn rồi.



“ Cha, con là tội thần. Một kẻ bệnh tật,còn có thể làm gì được chứ. Chỉ mong được an ổn!”



“ Ngươi an ổn, nhưng người nhà thì sao?”



Trương Duật nhếch môi, hai chữ người nhà đối với hắn thật lạnh lẽo. Lúc hắn bị giam cầm, người nhà ngoảnh mặt làm ngơ, đến khi cần hắn thì hai chữ người nhà này lại bắt đầu hành hạ hắn, bám lấy hắn.



“ Cha, con sẽ không liên lụy gia đình. Xin cha xem như con đã chết.”



Nguyễn Trúc Trinh cả kinh giận xanh mặt, chòm râu khẽ run lên. Lão tiến đến đạp một phát vào kẻ đang quỳ phía trước, Trương Duật vẫn sừng sững như núi, nhưng lão thì thở hổn hển vì mệt rồi.



“ Bất hiếu, bất trung. Đất nước lâm nguy, ngươi lại hèn nhát trốn tránh trách nhiệm như vậy hay sao?”



Trương Duật hít vào thở ra khó nhọc, hắn cắn răng để kiềm chế ngọn lửa trong lòng



“ Con không trốn tránh!”



“ Không trốn tránh, nhưng vì vướng mắc nữ nhân đó ư? Còn Trầm Hương của chúng ta thì sao?”



“ Hoàng hậu có khỏe không?”



Lão Thượng thư thở ra nặng nhọc, ánh mắt ôn hòa hơn nhiều so với lúc nãy, lão từ từ bước đến đỡ Trương Duật.



“ Con bé nhớ con lắm!”







Ánh mắt của Trương Duật ngưng trọng như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2722437/chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.