Võ Đông Nhiên chưa kịp hoàn hồn, thì bỗng cảm thấy có thứ chất lỏng chảy xuống cổ mình.
Máu!
Nhật Từ bị thương rồi! một mũi tên cắm vào vai hắn, có máu đen chảy ra.
“Tên có độc!” Võ Đông Nhiên rít lên khe khẽ, cô đang rất lo lắng cho hắn.
Mồ hôi tí tách chảy xuống, mang theo từng khắc thời gian trôi qua.
Nhật Từ cắn răng nhịn đau nói, ôm vai nói:
“Đừng lo cho ta! Nhanh lên!”
Võ Đông Nhiên nhào đến lôi tất cả bản đồ được vẽ trên giấy Tuyên Thành màu vàng sáng, nét vẽ sắc bén rõ ràng, có lẽ mới được phục dựng trong thời gian gần đây.
Ý định xâm chiếm Đại Việt lần 3 của Nguyên Mông là quá rõ ràng, không còn là suy đoán nữa.
Võ Đông Nhiên dường như đang ở một thế giới khác hẳn biệt lập với thừ tại, toàn sự chú ý đổ vào sấp bản đồ giấy kia.
Cô liên tục lướt qua từng trang, bằng bằng tốc độ cực nhanh, dường như chỉ trong một cái chớp mắt, một lượt hít thở của con người là đã hoàn thành xong một bản sơ đồ.
Nhật Từ mở lớn mắt, hắn kinh ngạc đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Thậm chí trong một khoảnh khắc, hắn còn có suy nghĩ điên rồ: Võ Đông Nhiên là ma quỷ hiện hình.
Người thường không thể có năng lực kỳ dị như vậy, ít nhất đến thời điểm này hắn chưa từng thấy một ai làm được việc như vậy.
Hoặc Võ Đông Nhiên... không thể hoàn thành nhiệm vụ lần này được!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2721437/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.