Đã vào giữa mùa thu, thời điểm này nhà nhà làm cốm, làm mạch nha. Võ Đông Nhiên cũng ngập ngừng theo bà lão ở cổng làng đi mót lúa (*) của người ta.
(*) Sau vụ mùa người dân hay đi các ruộng lúa đã gặt nhặt lại nhánh lúa non chưa bị cắt.
Hôm trước, cô có hỏi bà lão cách nào để làm mạch nha, thế là bà bảo trước tiên cần có lúa. Cả một buổi sáng cô cặm cụi từng chút một theo sự hướng dẫn của bà lấy được một đấu lúa tươi.
Sau khi đem về phơi khô thì bắt đầu ủ mầm, nấu mầm, sau đó xay nhuyễn rồi trộn với cơm nếp để lên men.
Tất cả lời bà lão nói cô đều tận tâm ghi nhớ, cô tỉ mỉ thực hiện theo từng bước, cuối cùng...
Cô thất bại.
Võ Đông Nhiên thở dài nằm dài trên chiếc chõng tre ở ngồi sân, lặng nhìn lên tán cây sung ở bên trên một hồi. Có lẽ cô không có thiên phú với mấy công việc nữ công gia chánh nấu cơm làm bánh gì đó.
Cô cũng không quá thất vọng cho lắm, vì vốn dĩ cô không tin tưởng bản thân mình có thể thành công.
Nhưng cô chỉ tiếc mớ lúa đã nặng nhọc đi mót cả một sáng đến trưa, đã vậy còn mất sức vật lộn với cái cối xay bằng đá nặng trịch.
Cô nhìn sang giàn bầu hồ lô đã có dây leo lên cao, sắp vươn lên phủ lên rợp cả một quãng sân rộng. Giàn bầu này Lý Bích giúp cô trồng trong những ngày đầu tiên vào mới đặt chân đến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2721409/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.