“Anh Lưu, có câu nói của anh, anh nói gì chúng tôi cũng làm!".
“Không sai, sau này nếu có con ruồi nào bay vào, tôi sẽ xách đầu đến gặp”.
“Hừ, đúng vậy, chúng tôi không nhát như Cẩu Tử, chỉ cần anh Lưu lên tiếng, bắt tôi trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm tôi cũng không do dự”.
“Cấp năm? Đùa à, tôi cấp 10”.
“Tôi cấp 1001”.
“Tôi cấp 10086...
Hò hét một hồi, chủ đề trò chuyện dần dần thay đổi.
Tính hơn thua chết tiệt của đàn ông!
Tuy nhiên, có thể nhìn ra được câu nói của Lưu Phong đã khích lệ mọi người.
Lưu Phong rất hài lòng với trạng thái sôi sục tinh thần này.
“Được, mọi người có thái độ sẵn sàng chiến đấu thế này thì tôi yên tâm rồi”.
Lưu Phong lặng lẽ gật đầu: “Nhưng bộ dạng lôi thôi lười biếng của các cậu thì không ổn!”.
Anh chuyển ánh nhìn sang phía Trần Binh: “Trần Binh, nhìn dáng vẻ cậu chắc cậu là lính giải ngũ phải không?”.
Trần Binh ưỡn ngực: “Báo cáo, nguyên đại đội trưởng đại đội trinh thám!”.
“Đại đội trưởng?”, Lưu Phong hơi bất ngờ.
Có thể làm tới cấp bậc đại đội trưởng mà lại quay về làm bảo vệ?
Dường như nhận ra sự nghi hoặc của Lưu Phong, Trần Binh đỏ mặt: “Anh Lưu, thật ra chỉ là em không quản lý được bên dưới của mình nên phạm phải sai lầm, không cẩn thận ngủ với thanh mai trúc mã của mình. Cấp trên sợ ảnh hưởng không tốt nên khuyên em thôi việc...”.
“Ð?”, Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dao-hoa/3393042/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.