“Đúng là ác giả ác báo, loại người này chết cũng đáng”.
“Lưu Phong, sao anh lại ở đây?”, lúc này Diệp Đan Quỳnh cũng chú ý tới Lưu Phong nhìn mình chằm chằm, lập tức ý thức được điều bất thường, cúi đầu nhìn.
“A a a, lưu manh, anh nhìn cái gì”, quay người chui vào trong chăn.
Lưu Phong lắc đầu: “Chị tôi còn không xem tôi như người ngoài, một bánh bao nhỏ như cô la lớn vậy làm gì, cứ như tôi chưa nhìn thấy ấy”.
“Chị Đát Kỷ, chị coi kìa!”, Diệp Đan Quỳnh dùng chăn quấn quanh người, vẻ mặt ai oán.
Tô Đát Kỷ đi tới vỗ vai Diệp Đan Quỳnh: “Đan Quỳnh, dù sao cũng từng thấy rồi, nhìn thêm vài lần thì đã sao? Ha ha, người một nhà, không khách sáo”.
“Chị, hai chị em các người không phải người tốt lành gì”, Diệp Đan Quỳnh đột nhiên phát hiện mình đã rơi vào ổ giặc.
“Được rồi, mau mặc quần áo vào, Tiểu Phong người ta đã làm bữa sáng rồi, cùng nhau ăn nào”, Tô Đát Kỷ cười một cách mờ ám.
Diệp Đan Quỳnh trừng mắt nhìn Lưu Phong: “Anh ta thì nấu được món gì? Hừ, chó cũng không ăn”.
Mười phút sau, Diệp Đan Quỳnh đến bàn ăn, nhìn món ăn sáng trên bàn mà mắt mở to.
Trứng xào cà chua, đậu phụ sốt tương, hải sâm hầm Xương, rau cải xào đều có.
Mặc dù đều là những món bình thường, nhưng mùi vị và màu sắc trông rất hấp dẫn.
“Những món này đều là anh làm à?”, Diệp Đan Quỳnh nuốt nước bọt, không tin được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dao-hoa/3393028/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.