“Anh Phong, anh đang làm gì vậy?”.
Diệp Phùng Xuân xông vào xưởng sửa chữa ô tô, sau khi nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp dưới đất, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Tất cả đều do một mình anh làm?
Diệp Phùng Xuân nhìn bóng lưng Lưu Phong.
Lúc này, trên người Lưu Phong dính không ít máu, nhìn từ xa đã khiến người ta cảm thấy sát khí ngùn ngụt.
Đao “sẹo” nhìn thấy Diệp Phùng Xuân như nhìn thấy cứu tinh: “Cảnh sát, giết người rồi, cứu tôi với!”.
“Một tên côn đồ mà lại cầu cứu cảnh sát?”.
Lưu Phong mặt không cảm xúc, nhìn Tô Đát Kỷ: “Thả chị †ao ra, tao sẽ cho mày chết được nhanh gọn'!.
Vừa nói anh vừa chậm rãi đi về phía Đao “sẹo”.
Tô Đát Kỷ nhất thời có chút thất thần, còn quên cả kêu lên.
Cô ấy không ngờ Lưu Phong sẽ đến đây.
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, đầu óc cô ấy liền trở nên trắng xóa.
Bao nhiêu người chết như vậy, đều do em trai mình gây ra sao?
Tại sao cậu em trai đáng yêu lại trở nên đáng sợ như vậy?
“Mày... mày đừng lại đây!”.
Đao “sẹo” thấy Lưu Phong tiến về phía mình thì sợ đến mức nói năng cũng lắp bắp, hét lên với Diệp Phùng Xuân:
“Cảnh sát, cảnh sát, hẳn muốn giết người, anh mau ngăn hẳn lại, mau ngăn hắn lại!”.
Cuối cùng Diệp Phùng Xuân cũng hoàn hồn, vội lao về phía Lưu Phong: “Anh Phong, anh mau dừng tay đi, cứ tiếp tục thế này anh sẽ phạm tội lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dao-hoa/3393022/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.