Bảo vật gia truyền cái quái gì!
Lưu Phong ngơ người.
Không trùng hợp đến vậy chứ?
Nhưng rõ ràng trên mông Diệp Đan Quỳnh không có vết bớt mà lão quái đó nói.
Chẳng lẽ ông ta lừa mình?
“Ngây ra làm gì, mau đi thu dọn, chị đi tắm rồi sẽ dẫn em đi ăn”, Tô Đát Kỷ quay người rời đi.
Lưu Phong lại ngứa ngáy trong lòng, nghĩ thầm phải tìm cơ hội thăm dò Diệp Khuynh Thành.
“Rầm!”.
Trong lúc Lưu Phong nằm trên giường suy nghĩ tiếp theo nên làm gì, ở hướng nhà vệ sinh đột nhiên vang lên tiếng ngã rầm.
Lưu Phong bật dậy thật nhanh, chạy tới cửa phòng vệ sinh: “Chị, chị có sao không?”.
Không ai trả lời, ngoại trừ tiếng nước chảy rào rào.
Lưu Phong sốt ruột đẩy cửa phòng tắm ra.
Tô Đát Kỷ đang không mặc gì nằm dưới đất.
Tư thế quyến rũ nhưng môi tím tái.
Da dẻ trắng trẻo phủ một lớp sương lạnh.
Lưu Phong từng gặp tình huống này khi mười một tuổi.
Lần đó, Lưu Phong sợ hãi vô cùng, tưởng mình sẽ không còn được thấy Tô Đát Kỷ nữa.
May là sau này Tô Đát Kỷ chống chọi được.
Lưu Phong cũng nghe bố mẹ nói qua về tình trạng của Tô Đát Kỷ.
Có vẻ Tô Đát Kỷ bị bệnh lạ bẩm sinh nên mới bị bố mẹ ruột bỏ rơi, sau được bố mẹ của Lưu Phong nhận về nuôi.
Nhưng từ đó về sau, Lưu Phong không thấy Tô Đát Kỷ tái phát bệnh nữa.
Sao hôm nay đột nhiên lại phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dao-hoa/3393007/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.