Tròn, mịn, trắng
Đúng là cực phẩm.
Thế nhưng không có hình xăm nào cả.
Lưu Phong cảm thấy hơi thất vọng.
“Đáng tiếc không phải cô”.
Lưu Phong lắc đầu, sau đó nhìn Tô Đát Kỷ toét miệng cười, nói: “Chị, em quay về trung tâm trước chờ chị”.
Nói rồi quay lưng đi thẳng.
“Này, chuyện quái gì vậy? Hai người coi tôi là không khí hả?”
Thấy Diệp Đan Quỳnh kích động như vậy, Tô Đát Kỷ vội vã kéo quần cô lên, bức bối đến giậm chân bình bịch: “Rốt cuộc là có chuyện gì, nói đi chứ”.
“Anh ta chính là cái tên tối hôm qua đó!”, Diệp Đan Quỳnh cảm thấy tủi hổ đến nỗi nước mắt rơi lã chã.
Tô Đát Kỷ giờ cũng chết lặng.
Một lát sau, tự nhiên Tô Đát Kỷ lại vỗ tay đánh bốp một cái.
“Tốt quá rồi!”
Đúng lúc này, Lưu Phong cũng vừa mở cửa phòng đi ra.
Bên ngoài là người nhà Diệp Đan Quỳnh đang nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống.
Đột nhiên nghe thấy tiếng Tô Đát Kỷ, những người bên ngoài vẻ mặt đều khó coi.
Chị em tốt kiểu gì đây chứ!
Đám cưới của bạn thân bung bét mà còn vỗ tay bôm bốp kêu tốt.
“Đứng lại ngay cho tôi!”, Diệp Phùng Xuân thấy Lưu Phong đang định quất mã truy phong thì lập tức hét gọi lại.
Nhưng chỉ có tên ngốc mới đứng lại.
Lưu Phong vờ không nghe thấy, hai chân nhanh như gió, vắt giò chạy thẳng ra ngoài biệt thự.
Khi Diệp Phùng Xuân đuổi tới bên ngoài biệt thự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dao-hoa/3393004/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.