“Tên lưu manh thối tha, cút xuống cho tôi!” Trên chiếc giường trắng.
Diệp Đan Quỳnh mở mắt ra, đột nhiên phát hiện bên cạnh mình có một người đàn ông không mặc quần áo đang năm.
Người đàn ông ngáy như sấm, một tay đang ôm lấy cô, một tay đặt trên bộ phận nhạy cảm, chân còn đang gác lên người cô có vẻ như rất thoả mãn.
Diệp Đan Quỳnh trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Cô giơ chân lên, đạp cho gã đàn ông lăn ra ngoài.
Nhưng không ngờ, gã đàn ông phản ứng cực kỳ nhanh nhạy. Mặc dù mắt vẫn nhắm chặt nhưng dễ dàng né được cú đạp của cô rồi thuận thế quấn luôn chiếc chăn đi.
Sau đó, anh lăn xuống giường rồi lập tức đứng bật dậy.
“Này người đẹp, sao tự nhiên cô lại nổi điên vậy!”
Lưu Phong bị cắt ngang giấc mộng đẹp thì vẻ mặt vô cùng bất mãn, lầm bầm: “Khó khăn lắm tôi mới ngủ ngon được như vậy mà sáng sớm đã bị cô phá giấc!”
Vừa nói, Lưu Phong vừa quấn chặt thêm chiếc chăn trên người, như thể sợ lộ hàng.
Diệp Đan Quỳnh sững sờ, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, cúi đầu xuống nhìn.
Cảnh xuân ở dưới này phải nói là tuyệt đẹp.
Hơn nữa, ở dưới phần mông của cô còn có một vết đỏ. Vậy là cô đã mất lần đầu tiên của mình.
Diệp Đan Quỳnh định túm lấy tấm chăn che cơ thể loã lồ của mình thì lại phát hiện tấm chăn sớm đã bị gã đàn ông kia lấy mất rồi.
Cô chỉ đành tóm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dao-hoa/3393000/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.