Edit: Quả Quýt.
Beta: ShiShi
Nhắc đến mạng lưới âm phủ của mình, Lại đại sư nói rất rõ ràng, rành mạch như thể ông ta là người quyền lực nhất trong giới âm tào địa phủ ấy.
"Cao 3 mét?" Lục Húc nở một nụ cười lạ, vờ như vô tình hỏi: "Thế thì Tử thần cao hơn tôi rồi."
"Đương nhiên" Lại đại sư như vừa nghe được cái gì buồn cười lắm, vô thức trợn mắt nhìn Lục Húc: "Chỉ là một phàm nhân mà cũng có gan dám so sánh với Tử thần?".
"Meoww" Bát Muội nhìn thấy Lục Húc và Quý Tu Niên đến gần thì lập tức nhổm dậy đi đón.
Lại đại sư nhìn Bát Muội liền tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn, giơ tay vỗ vỗ lên người nó bịch bịch: "Con mèo hoang ở đâu ra đây? Mau cút đi."
Thái độ của ông ta kỳ quặc đến mức ngay cả Phạm Tăng cũng cảm thấy khó hiểu, hắn giải thích: "Bát Muội không phải là mèo hoang, là mèo nhà vô cùng đáng yêu của Lục Húc..."
"Cái loại âm tà này thì đáng yêu chỗ nào?" Lại đại sư không đợi Phạm Tăng nói xong đã nhảy vào bĩu môi: "Mèo là thứ thu hút ma quỷ nhiều nhất. Theo ta thì tất cả ma quỷ trong căn hộ này không chừng là do con mèo béo này gây ra..."
"Meo?" Tự nhiên bị body shaming ngang, Bát muội không khỏi dừng bước, hoang mang nhìn người đàn ông trước mặt.
"Cơm ăn bậy cũng được, nhưng mà không được nói bậy bạ đâu nha", Lục Húc bế Bát Muội đang vô cùng ấm ức lên, nụ cười dần tắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dai-nhan-ra-mat-vi-tri-center-roi/3506774/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.