Vì Lam Cao Kiệt tự nhận bị dị ứng lông mèo nên khi nhóm Lục Húc đi ghi hình chương trình đều để Bát Muội ở lại ký túc xá. 
Cũng may bé mèo chẳng thèm để ý, miễn có đồ ăn là cậu chàng đã rất vui sướng rồi. 
Lục Húc lo liệu cho Bát Muội xong liền đi đến phòng phát sóng. 
Buổi chụp ảnh cá nhân hôm qua về cơ bản đã xong, giờ phó đạo diễn sẽ chỉ đạo việc quay mỗi người và nêu cảm nhận của mọi người sau lần đánh giá thứ hai. 
Lục Húc từ khi đi vào liên theo phản xạ lia mắt tìm kiếm Quý Tu Niên nhưng lại không thấy y ở đây. 
Cậu thấy Từ Nhạc Nhạc vừa hoàn thành nhiệm vụ quay chụp liền mỉm cưỡi vẫy tay chào anh. 
"Anh Húc!" Từ Nhạc Nhạc thấy Lục Húc liền chạy đến như bay, khi đến gần còn không quên cảm khái, "Oaaa anh Húc, sao người anh mát quá vậy. Vào hè thì anh chính là cỗ máy làm mát nhân tạo đó." 
Nhiệt độ cơ thể của Lục Húc quả thực thấp hơn người bình thường. Thực ra, nếu không phải để hòa nhập vào thế giới của con người thì Lục Húc căn bản cũng không cần nhiệt độ. 
Chào hỏi vài câu đơn giản xong Lục Húc làm như vô tình nhìn lướt qua phòng quay chụp rồi nói: "Anh Phạm hôm nay thế mà lại không đến chỉ đạo à, hình như anh Niên cũng không tới thì phải..." 
"Có khi hai người đó đang họp cũng nên á anh." 
"Mở họp?" 
"Đúng rồi." Từ Nhạc Nhạc gật đầu, nhìn xung quanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dai-nhan-ra-mat-vi-tri-center-roi/3491989/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.