Chương trước
Chương sau
"Lớp A, ** má!"

"Lục Húc quá ghê gớm, quá trâu bò, nhảy với hát đều đỉnh chóp."

"Thôi xong, lớp A quá tài giỏi, tui nhất định không có cửa vô rồi."

Khả năng vũ đạo của Lục Húc đã được check, sau khi Quý Tu Niên tuyên bố xếp hạng của cậu, ai cũng không lấy làm bất ngờ.

Quý Tu Niên chúc mừng Lục Húc, tầm mắt không tự giác lia về phía 4 con quỷ đứng cạnh, sau khi nghe cậu được vào lớp A, bốn đứa kia còn vui hơn cậu nữa.

"Tuyệt cmn vời, em biết chắc đại nhân vô lớp A mà."

"Aaaa, hạnh phúc quá!"

"Cảm động quá, tự nhiên em muốn khóc quá, huhu."



"Hạ Tinh Hoa em đủ rồi đó, ô dề quá đi, biết là dui nhưng nhìn em thiếu liêm sỉ thiệt á."

...

Bốn người họ cứ anh một câu em một câu, trông có vẻ rất "thân" với Lục Hục nhỉ?

Họ quen biết nhau ư?

Quý Tu Niên nghĩ thế, nhịn không được muốn xem phản ứng của cậu.

Lục Húc sau khi nghe thấy xếp hạng chỉ cười cười, thần sắc tự tin tràn đầy mị lực.

Khi các thực tập sinh chúc mừng cậu sẽ đáp lại, song khi đối mặt với bốn con quỷ bên cạnh thì không hề liếc mắt tới.

Quả nhiên là không quen biết.

Quý Tu Niên cảm thấy hơi phức tạp, không biết rốt cuộc mình hi vọng cậu có thể thấy hay là không thấy đây.

Từ lúc biểu diễn đến bây giờ chỉ có 3 phút, rất nhanh đã đến lượt của thí sinh tiếp theo.

Thân là master hướng dẫn, y chỉ có thể tạm ngừng nghĩ ngợi, tập trung xem phần thi của thí sinh kế tiếp.

"Húc ca quá đỉnh!" Từ Nhạc Nhạc đứng cạnh lối ra, thấy Lục Húc bước qua thì lập tức hưng phấn vẫy tay, nhỏ giọng khen cậu.



Lục Húc gật nhẹ đầu, giơ tay làm động tác cố lên.

Các thực tập sinh khác vốn không tiếp xúc nhiều với Lục Húc, bọn họ chỉ đơn thuần cảm khái nhan sắc thần tiên của cậu, giờ đây được thấy cậu ở cự ly gần như thế, nhìn cậu cười, bọn họ phát hiện thì ra Lục Húc không chỉ "đẹp" bình thường thôi đâu. Có những người được ông trời cho sẵn bát cơm, dù có khiêm tốn mức nào cũng chói lòa rực rỡ.

Là người đạt được xếp hạng A đầu tiên, Lục Húc mỉm cười thong dong đến vị trí lớp A ngồi xuống, dáng vẻ hết sức ngoan ngoãn dịu hiền.

F4 theo sát cậu, bọn họ ước chi cậu biết vừa rồi được nhảy cùng cậu là niềm sung sướng cỡ nào.

"Lục Húc đại nhân ới ời ơi, lâu quá rồi em không được vui vẻ sảng khoái như vậy." Có lẽ vì khi qua đời tuổi còn qua quánhor mà cảm xúc của bạn nhỏ Hạ Tinh Hoa sôi trào vừa nhanh vừa mãnh liệt, được debut là khao khát, là giấc mơ, giờ đây vất vả lắm mới được nhảy thêm một lần, khỏi phải nói cậu bạn nhỏ vui vẻ cỡ nào. Nhưng khi nghĩ tới gì đó mà cậu thở dài: "Ước gì có ai đó nhìn thấy màn biểu diễn của chúng em, em rất muốn được tham gia đánh giá xếp hạng một lần."

Cậu chỉ là thuận miệng nói thế thôi, nào ngờ Lục Húc mím nhẹ môi rồi thử đề nghị: "Hay là mấy cậu có thể đi thăm dò Quý Tu Niên xem sao, biết đâu sẽ có niềm vui bất ngờ đấy."

Lục Húc vừa nói vừa nhìn lên sân khấu, thoạt nhìn cứ như đang chăm chú quan sát màn biểu diễn của các học viên khác. Hạ Tinh Hoa hiểu ý của cậu, bất giác liếc mắt nhìn Quý Tu Niên một cái. Thay vì cứ đoán già đoán non xem người này có thấy được bọn họ hay không, chi bằng thẳng thừng đến xác nhận.

Buổi đánh giá vẫn đang diễn ra.

Lục Húc tựa như một liều thuốc an thần biết đi, lúc nào cũng có thể thao túng được tâm lý các học viên khác, sau khi cậu ra nhảy xong, bọn họ cũng nâng cao tinh thần hơn rất nhiều, tuy vậy đẳng cấp mỗi người vẫn cách biệt rất xa.

Liên tục có 10 học viên xếp lớp B, lúc này tới lượt của Tống Triết - thực tập sinh được cho rằng cầm chắc vị trí Center, gã vừa bước ra thì lập tức nhận được cổ vũ hô hào nồng nhiệt nhất từ đầu buổi đến giờ.

So sánh với Lục Húc mà nói thì thời gian tập luyện của Tống Triết lâu hơn rất nhiều, nền tảng cũng nắm được rất chắc. Quả nhiên khi vừa nhảy một cái, bất kể là động tác hay quản lý biểu cảm thì gã đều rất chuyên nghiệp.

Giống như Lục Húc, khi Quý Tu Niên công bố xếp hạng đánh giá là lớp A, tất cả mọi người đều một dáng vẻ "quả nhiên là thế".

"Đại thần quả nhiên là đại thần mà, nhìn ảnh nhảy xong nhìn lại tui nhảy sao tui thấy giống như không cùng một bài vậy."

"Người ta là leader của BTT, tất nhiên đẳng cấp phải cao rồi."

"Tự nhiên hơi tò mò không biết ảnh với Lục Húc ai giành được vị trí Center của Signal Song nhỉ."

Tống Triết cảm ơn các mentor rồi đi về phía lớp A, gã đã nghe thấy mấy lời xì xầm bàn tán kia.

Thấy Lục Húc đang ngồi ở lớp A, dáng vẻ nhàn tản chờ mình, tâm tình gã có hơi phức tạp. Trước đó gã vẫn luôn cho rằng mình ăn chắc C vị rồi, song sau khi xem màn nhảy của Lục Húc xong, Tống Triết không còn thấy chắc chắn như trước nữa.

Dù mức hoàn thành vũ đạo của Lục Húc kém hơn với gã, nhưng tập nhảy không chỉ xét mỗi động tác tay chân, còn phải xem xét người đang nhảy có thật sự thu hút được ánh nhìn khán giả, điều tiết bầu không khí hân hoan của người xem hay không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.