Nhỏ ngu ngơngồi bên ngoài hành lang nhìn căn phòng bác sĩ, y tá đi đi lại lại rồilại nhìn mấy tên con người đang 'chăm sóc' cho tiểu tổ tông từng li từng tí bỗng có một xúc động muốn mắng người 'Vì sao tiểu tô tông và ta đãingộ thật khác biệt nha? (-w-)'. Chờ hàng loạt những tên áo blouse trắngđi ra nhỏ nhích từng chút từng chút đến cửa phòng, ánh mắt 'tha thiết'kèm với giọng nói vô cùng ủy khuất mà nói với cô “ Hức tiểu tổ tông, con nay là kẻ không nhà không cửa chẳng lẻ người nỡ lòng nào đuổi con đi”nói xong còn chớp mắt vài cái. Dương Tuấn Minh, Bạch Dật và Bảo Thiênnghe xong câu nói của nhỏ liền dùng cặp mắt khinh thường nhìn 'TôNhược', nếu Tô thị mà để 'đại tiểu thư' mà làm kẻ lang thang không phảilà quá chê cười sao?
Nhìn biểu tình của những kẻ ở đây dùng móngchân nhỏ cũng biết bọn hắn đang nghĩ gì. Chẳng lẻ bây giờ bắt nhỏ đi ởchung với lũ con người, tiểu tổ tông có thể chịu nổi chứ nhỏ thì không à nha. Cô không nói gì chỉ lẳng lặng nhìn nhỏ 'diễn' trò, ai không biếtchứ cô vô cùng biết rõ, nhỏ lúc nào cũng dùng cái biểu tình - siêu cuteđó đi lừa nhiều vị thần - ma khác, ngay cả Mạnh Bà kẻ nổi tiếng quái dịcũng bị nó lừa mà nói chi ai. Lại nhịn mong muốn muốn chà đạp khuôn mặtnhỏ cô lười biếng nói “ Quá giả dối” và cũng trong nháy mắt nhỏ khôiphục lại vẻ mặt bình thường rồi bĩu môi nhìn cô “ Không nói sớm làm mắccông diễn sâu” và cũng vừa dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-bon-anh-yeu-em/63555/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.