Đoàn xe chuyển bánh đi, đích đến là đảo thiên đường, sở dĩ đảo có tên này vì cảnh sắcnơi này đẹp đến mức kinh người, lại nói đảo này chỉ vừa mới quy hoạchthuộc sở hữu của tập đoàn của nhà họ Dương, cậu chủ của tập đoàn - Dương Tuấn Minh nhân cơ hội này làm một chuyến tổ chức cho trường. Đươngnhiên cũng là có mục đích khác, trường Ruby tập hợp của các công tử ,tiểu thư các tập đoàn, công ty lớn chỉ cần họ nói cho cha mẹ họ, vậy thì nơi này vốn đầu tư không cần suy nghĩ cũng biết.
------
Làm người chỉ đạo Dương Tuấn Minh bắt đầu tập hợp mọi người khi xuống xe,đi lên đài cao , nhìn đám người vẫn còn ồn ào ở dưới, Dương Tuấn Minhnhíu mày , dùng một cái loa nhỏ Dương Tuấn Minh bắt đầu nói “ Mọi ngườihãy im lặng!” , không có tác dụng. Dương Tuấn Minh lạnh lùng nói lớn “Tôi nhắc lại lần nữa : TẤT CẢ IM LẶNG HẾT CHO TÔI” cảm nhận được sốnglưng lành lạnh, mọi người dần đình chỉ tiếng nói. Đạt được hiểu quả mong muốn Dương Tuấn Minh vừa lòng gật đầu.
“Số lượng học sinh trườngta nói nhiều cũng không nhiều, nhưng nói ít lại cũng không ít, mà nơinày thì số phòng có hạn nên tôi yêu cầu 6 người cùng một phòng, nam nữriêng biệt”, Dương Tuấn Minh vừa nói xong toàn trường oanh động, 6 người một phòng không quá chật hẹp đi! Nhìn ra nghi hoặc của mọi người DươngTuấn Minh đáp “ Phòng rất rộng rãi thoáng mát, không tạo ra không khíngột ngạt hay khó chịu đối với mọi người, điều duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-bon-anh-yeu-em/1877917/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.