Chương trước
Chương sau
Nghe xong lờicảnh cáo của Tu La trong lớp học im lặng ing~ , Thần Ức Minh cười tà tànhìn hai người, cô khe khẽ hài lòng , ân~ bầu không khí thật tốt. Bỗngmột bạn nữ thốt lên “ A thật bảnh trai” và thế là bầu không khí lại sôisục bởi một đám sắc nữ. Cô giáo mồ hôi đầy đầu khẽ đưa tay vuốt mồ hôisau đó gượng cười nói “ Vị trí của ba em là......” Chưa để cô giáo nóihết câu, Thần Ức Minh đi lại chỗ cô rồi ngồi xuống , Lạp Ảnh và Tu Lathì ngồi phía sau.

Thần Ức Minh nở nụ cười mà hắn cho là quyến rũ nhất cười với cô “ Lâu rồi không gặp” , lần này cô mới quay đầu lạiđánh giá hắn sau đó mới thốt lên “ A~ là ngươi kẻ biến thái” , ' Crắc'dường như cô nghe thấy tiếng gì đang nứt thì phải, Lạp Ảnh nhìn khuônmặt ' tui nuốt phải ruồi' của Thần Ức Minh khẽ cười lên. Cố nén sự tứcgiận xuống hắn lại nở nụ cười “ Giữa chúng ta chắc có sự hiểu lầm thìphải?” , cô gật đầu đồng ý “ Đúng vậy, tại cách ăn mắt biến thái lúctrước và cách ăn mặt bây giờ khác xa nhau nên ta không nhận ra” , 'Loảng xoảng...... Loảng xoảng' giờ cô lại nghe âm thanh vỡ vụn của thuỷtinh, aya~ nghe nhầm sao.

Lạp Ảnh âm thầm cười trộn ' Quả nhiênlà tiểu tổ tông, tội nghiệp cái tên kia quá'. Thần Ức Minh cắn răng nói “ Cô... Cô” , bất ngờ lúc này giáo viên chủ nhiệm mới lên tiếng “ Các emim lặng nào!” , không thể xả giận lên người cô hắn đành tức giận nhìnlên kẻ phá đám, giáo viên bị hắn nhìn đổ mồ hôi lạnh trong lòng thầm cắn áo ' tui muốn nghỉ dạy có ngày chết với đám nhà giàu này quá'

----------

'Tinh......tính......tinh.....tình....tình.....tinh.....tính.....tinh' tiếng chuông giờ giải lao vang lên ngay lập tức giáo viên chạy ngay rangoài , trong lòng âm thầm gào thét ' Mẹ ơi, tết này con không về. Lớphọc này nguy hiểm quá' . Lạp Ảnh nhìn cô ngủ ngon lành lắc đầu bó tay

Lạp Ảnh:Tiểu tổ tông..... Tiểu tổ tông..... Như Nhi.... Agdel.... LÃO THÁI BÀ

Agdel: . A có chuyện gì?

Lạp Ảnh: Người nghe tin mà Lcazh tổ tông thông báo ' ở đó' chưa?

Agdel: cái thông báo quái quỷ gì? Đừng nói vì chuyện này mà người kêu ta dậy đi *Ánh mắt nguy hiểm*

Lạp Ảnh:* âm thầm nuốt nước bọt, đưa ánh mắt cầu cứu sang Tu La*

Tu La : * mặt lạnh* cái này có liên quan tới tương lai của người.

Agdel: vậy thì đi chỗ khác nói chuyện.

Nãy giờ nghe đoạn đối thoại của ba người Thần Ức Minh cười cười nói “ Các ngươi có thể nói chuyện ở đây mà”

Agdel, Lạp Ảnh, Tu La: a thì ra nãy giờ ngươi có mặt tại đây

Thần Ức Minh: bộ sự tồn tại của ta thấp lắm sao?

Agdel, Lạp Ảnh, Tu La: * nghĩ thầm* ai da ai thất trách. Thật sự sự tồn tại của hắn đối với bọn ta có thể tới số âm rồi ấy chứ!

Sau một hồi 'vất vả' trốn khỏi sự truy đuổi của Thần Ức Minh hiện tại ba 'người' đang ở ngọn tháp Eiffel ngắm tuyết rơi.

Agdel: giờ các ngươi có thể nói

Lạp Ảnh: Lcazh tổ tông đã thông báo, người ( cô) là người của người ấy (Lcazh) .

Agdel: Thì không phải từ nhỏ đã như vậy sao?

Lạp Ảnh: * loạng choạng* chân đứng xém không vững, hú hồn. Cơ mà tiểu tổtông cái đó.... * chợt nghĩ ra ý xấu* ..... Đúng vậy giống như hồi nhỏvậy, hắc hắc tiểu tổ tông sau này Lcazh tổ tông có nói như vậy nhớ trảlời như lúc nãy nha.

Agdel: hỏi thừa đương nhiên là vậy. nhưng sao ta thấy mặt ngươi gian gian

Lạp Ảnh: có sao? Làm gì có vụ đó. Ha ha

Tu La: * nói nhỏ* sao lại nói nhe vậy. Lỡ đâu chọc giận Lcazh đại nhân sao?

Lạp Ảnh * cười xấu xa* : cho ngài ấy đáng đời. Nhớ hồi trước ta rủ tiểu tổtông đi ' hẹn hò' với A tinh và A Tiên bị Lcazh tổ tông biết được. Saukhi đi chơi với bọn họ xong ta bị ngài ấy chỉnh thê thảm.

Tu La:một mình nàng đi chơi với cả hai?

Lạp Ảnh: ☺️ đương nhiên. Từ Từ... Cái đó

Tu La: * mặt đen như đáy nồi*

Lạp Ảnh: không xong rồi. Tiểu tổ tông ta đi trước đây

Tu La: Lạp Ảnh nàng đứng lại đó.

Agdel: * ngửa mặt nhìn trời* tình yêu thật kinh khủng. Giờ mới thấy tội nghiệp Nguyệt lão ghê!

----------

Bầu không khí căng thẳng do chuyện mà Lcazh đã thông báo ra...

Chúng tiên: Lcazh chuyện này tuyệt đối không được.

Lcazh: cái gì không được chứ. Ta yêu muội ấy thì có gì không được?

Vương mẫu: nhưng các ngươi là anh em

Lcazh: anh em thì đã sao? Với lại các ngươi biết Agdel vốn không phải là muộimuội của ta. Tuy được nương ta sinh ra nhưng không phải. Dòng máu muộiấy không giống ta. Muội ấy được tạo nên bởi Thất Tinh Nguyệt. Nương tachỉ là kẻ được chỉ định phải sinh ra muội ấy thôi.

Chúng tiên: cái này...

Lcazh: * lạnh giọng* hừ bất cứ mọi giá muội ấy phải là của ta.

Ngọc Hoàng: Nhưng ngươi biết, Thất Tinh Nguyệt là nam thì bảy vợ, là nữ là bảy chồng . Ngươi chịu được sao?

Lcazh: ta sẽ có tính toán

Mọi người ta viết như dạng này được không? Góp ý kiến cho ta. Lần sau sẽ có H? Ai muốn không? Mắc công như lần trước có bạn nói H nhanh nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.