Edit: Phương Tu dung.
Beta: Tiên Thái phi.
Vị Ương Cung.
Thúy Lâu cẩn thận bưng thuốc tiến vào điện, Hoàng hậu day day trán, mệt mỏi dựa vào nhuyễn tháp, nhắm mắt dưỡng thần, mày hơi nhíu lại, lộ ra tâm tình bất ổn không yên.
"Nương nương, người uống thuốc đi." Thúy Lâu lên tiếng nói.
Hoàng hậu từ từ mở mắt, mơ hồ có thể thấy được khóe mắt thâm quầng: "Ngươi để xuống trước đi, lát nữa bổn cung sẽ uống sau."
Thúy Lâu đặt chén thuốc xuống, nâng Hoàng hậu dậy, thấp giọng nói: "Gần đây thân thể nương nương hỏa vượng (nóng trong người),khóe miệng đều nổi lên bọng nước rồi, nếu mà còn không uống thuốc nữa, không biết bệnh tình sẽ nghiêm trọng đến mức nào đây."
Hoàng hậu cau mày, đưa tay lên vuốt mi tâm, bộ hộ giáp màu vàng nhẹ nhàng miết đôi lông mày làm nó trở nên nhu hòa hơn.
"Thế mà đã qua một tháng rồi. Lần trước bổn cung diện kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng từng nói sẽ triệu tập hoàng thân tôn thất và trung thần để thương nghị việc lập trữ, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì, sao bổn cung có thể không lo lắng đây?" Hoàng hậu vỗ trán, vì ốm đau mà sắc mặt trông cực kỳ kém.
Thúy Lâu đứng hầu hạ bên cạnh Hoàng hậu, vươn tay nhẹ nhàng xoa bóp huyệt thái dương cho Hoàng hậu, thấp giọng nói: "Vì sao nương nương không cầu kiến Thái hậu nương nương? Nô tỳ thấy, ngược lại, bên Thái hậu nương nương là ổn thỏa nhất."
Hoàng hậu lắc đầu: "Mẫu hậu vốn không yêu thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thai-cung-phi/2232173/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.