Edit: Triệu Hiền viện.
Beta: Tiên Thái Phi.
[1] Bụi trần rơi xuống, ý nói đã đến hồi kết thúc.
Thượng Dương cung.
Đã mười ngày trôi qua, bệnh tình của Hoa Thường không những không có chuyển biến tốt, mà ngược lại càng thêm nghiêm trọng. Toàn bộ Thượng Dương cung đều là một mảnh mây đen sương mù bao phủ.
Hầu như mỗi ngày Hoàng đế đều đến thăm, hôm nay cũng không ngoại lệ.
"Nàng đã dùng thuốc rồi mà sao chẳng thấy hiệu quả gì vậy? Mấy tên lang băm này!" Hoàng đế cau mày nhìn Hoa Thường ốm yếu nằm trên giường, ngữ khí vừa lo lắng lại vừa đau lòng.
Hoa Thường miễn cưỡng cười cười, hơi thở mong manh như tơ mỏng, ngay cả nói chuyện cũng cảm thấy mệt, cổ họng đau nhói như bị lửa thiêu đốt.
Hoàng đế thấy Hoa Thường không khoẻ, nhỏ giọng an ủi: "Nàng đừng nói chuyện, tĩnh dưỡng cho tốt." Sau đó hắn lại thở dài: "Thật vất vả mới có chút da chút thịt, bệnh một trận lại gầy trở về rồi."
Hoa Thường kéo khóe miệng, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lên mu bàn tay của Hoàng đế, tựa như đang an ủi.
Hoàng đế miễn cưỡng nói: "Bên cạnh nàng cũng không có ai chăm sóc. Trẫm sẽ truyền chỉ cho Thế tử, mấy ngày này không cần đến lớp, trước tiên cứ trở về hầu bệnh cho nàng."
Hoa Thường chậm rãi lắc đầu, giọng nói nghẹn ngào: "Thế tử còn nhỏ tuổi, là thời điểm nên học hành đọc sách, tội tình gì mà lại gọi thằng bé về để hầu bệnh thiếp mỗi ngày. Nếu bị lây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thai-cung-phi/2232105/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.