Edit: Nguyên Đức phi.
Beta: Ka Thái hậu.
Giữa phòng đặt một chiếc kệ bằng gỗ tử đàn, được điêu khắc hoa văn tinh xảo hình xoắn ốc, phía trên là một cái lò đang lượn lờ khói trắng, hương thơm thanh nhã bay khắp phòng.
Hoa Thường tựa người ở trên giường, ánh mắt không hề có tiêu cự, ngây ngốc ngồi ở đó, không biết nhìn nơi nào.
Lan Chi thấy khuôn mặt Hoa Thường ửng hồng, lo lắng mà mở miệng nói: "Nương nương, hay là tuyên Thái y đến xem đi, nô tỳ thấy sắc mặt người không tốt lắm."
Hoa Thường nghe vậy phục hồi tinh thần, hơi nhíu mày, đưa tay đỡ trán: "Không cần, dập tắt hương liệu đi, bổn cung ngửi mùi này thì cảm thấy khó chịu, khói lượn lờ, thật là làm cho người ta cảm thấy chán ngán."
Lan Chi đi đến bên cạnh lư hương, nhẹ nhàng mở nắp ra, nhìn hương liệu bị thiêu đốt bên trong, nhỏ giọng: "Là băng phiến "tinh dầu hoa mai" tốt nhất, hình dạng như mây, màu trắng như tuyết. Đây là mùi hương tươi mát khó có được."
Thược Dược thấy Hoa Thường bực bội, cũng không nói chuyện, yên lặng dập tắt hương liệu, sau đó nói: "Hôm nay nương nương đã mệt nhọc một ngày, nên nghỉ ngơi sớm một chút, đừng quá ưu tư mà tổn hại đến thân thể."
Hoa Thường kéo kéo khóe miệng, trên mặt cười như không cười: "Làm sao bổn cung có thể ngủ được, ở hậu cung này có người ngóng trông bổn cung chết đi!"
Lan Chi thấy Hoa Thường bởi vì phẫn nộ mà toàn bộ gương mặt đều trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thai-cung-phi/2232093/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.