Edit: Phương Tu dung
Beta: Mai Thái phi.
Thượng Dương cung.
Sau khi từ Vị Ương cung trở về, Hoa Thường cảm thấy thân thể càng lúc càng trì trệ, ngón tay nhẹ nhàng vỗ lên trán, nơi khóe mắt cũng lờ mờ lộ ra vài nếp nhăn.
Lan Chi đỡ Hoa Thường, ngăn lại nói: "Trước tiên nương nương nên tháo hộ giáp xuống đã, cẩn thận đừng để rạch vào mặt."
Thược Dược tiến lên nhẹ nhàng xoa bóp trán cho Hoa Thường, nhỏ giọng nói: "Nếu nương nương khó chịu như vậy, không bằng tuyên Thái y đến khám đi."
Hoa Thường lắc đầu: "Vừa thỉnh an về liền tuyên Thái y, trong lòng Hoàng hậu không chừng sẽ cho rằng bổn cung ngạo mạn khinh thường nàng ấy, nhiều thêm một chuyện không bằng ít đi một chuyện."
Thược Dược lo lắng nhìn Hoa Thường: "Thân thể của nương nương mới quan trọng, những hư danh kia có tác dụng gì đâu chứ?"
Hoa Thường cười khổ: "Hư danh? Người sống nhờ mặt, cây sống nhờ vỏ, lời nghị luận của người đời đáng sợ vô cùng, ngươi không biết sự khổ sở trong đó đâu. Làm người sao có thể thuận buồm xuôi gió, tùy tâm sở dục [1] như vậy."
[1] Tùy tâm sở dục (隨心所欲): Cứ theo tâm nguyện, ý muốn của mình mà làm, không gặp khó khăn gì.
Thược Dược nhìn khuôn mặt tái nhợt của Hoa Thường, đột nhiên muốn khóc. Từ nhỏ nàng đã làm bạn bên cạnh tiểu thư, một ngày rồi một ngày, một năm rồi một năm. Dường như trong ấn tượng của nàng, tiểu thư chưa bao giờ làm bất kỳ chuyện gì vượt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thai-cung-phi/2232087/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.