*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Lan Sung nghi.
Beta: Mai Thái phi.
Các phi tần đều là người có mắt nhìn. Trước đây Thái hậu luôn có thái độ yêu quý, hòa ái với Kỳ Hiền phi, hôm nay lại nói một câu thật lạnh nhạt. Ý ở ngoài lời, tất cả mọi người đều có thể hiểu được.
Sắc mặt Thấm Thục phi cũng nhạt đi. Từ sau khi Khánh Quý tần vào cung, trong mắt Thái hậu làm gì còn người nào tốt hơn nàng ta.
Thành Phi nhìn trái ngó phải, không nói gì. Ninh Quý tần vẫn giống như từ trước đến nay, luôn cúi đầu không nói lời nào. Ôn Quý tần cũng dịu dàng cúi đầu, dáng vẻ như có chút chấn kinh, nhưng bên môi chợt lóe lên ý cười vui sướng khi người gặp họa rồi biến mất.
Hoàng hậu ôn nhu nói: "Mẫu hậu nói phải. Ngày thường, Hiền phi muội muội luôn ít lời, là người cẩn thận, đoan trang dịu dàng nhất. Muội ấy chỉ ngồi thôi mà cũng giống như một bức tranh mỹ nhân, nhi thần thấy cũng thật yêu thích."
Thái hậu thấy Hoàng hậu ra mặt, tươi cười cũng nhạt đi, nhưng giọng nói vẫn ôn hòa: "Hoàng hậu rộng lượng là phúc của hậu cung."
Các phi tần khác thấy Thái hậu và Hoàng hậu hòa thuận vui vẻ, đều có chút kinh ngạc.
Thật ra, hai vị đại thần này cũng không hợp nhau cho lắm. Bình thường việc thỉnh an cơ bản đều là chuyện nể mặt, số lần Thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thai-cung-phi/2232046/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.