Edit: Xuân Tu viện.
Beta: Huệ Hoàng hậu.
Hoàng đế trực tiếp bế Hoa Thường trở về lều chiên của mình, sắc mặt hắn âm u, phất tay đuổi hạ nhân đi.
Những người khác đều thấy hơi lo lắng, không biết đã xảy ra chuyện gì, duy chỉ có Trần Hỉ vẫn cười tủm tỉm như trước. Sau khi ra khỏi lều chiên, ông nhỏ giọng phân phó tiểu thái giám đi chuẩn bị nước.
Tuy rằng dáng vẻ của Hiền phi nương nương khá chật vật, nhưng trong mắt Hoàng thượng, ngoại trừ lo lắng và phẫn nộ ra, còn ẩn chứa dục vọng sâu kín.
Hôm nay Hiền phi nương nương yếu đuối như vậy cũng thật hiếm thấy. Tuy nàng mặc y phục với tư thế hiên ngang oai hùng nhưng sự mỏng manh thì lại toát từ trong nội tâm ra ngoài, sao Hoàng thượng có thể không động lòng được đây? Vốn dĩ nàng là bảo bối trong lòng hắn mà.
Trần Hỉ híp mắt cười cười, đi thêm vài bước, cách xa lều chiên hơn một chút. Đừng chỉ xem ông là hoạn quan, ông đã thấy chuyện nam nữ nhiều rồi. Tuy không dám khẳng định là ông nắm rõ tâm tư của Hoàng thượng như trong lòng bàn tay nhưng ông cũng có thể nhìn ra được bảy tám phần. Ánh mắt kia của Hoàng đế ẩn chứa thứ gì đó mà trước nay ông chưa bao giờ thấy.
Là yêu thương và chiếm hữu.
Trong lều chiên.
Hoàng đế đặt Hoa Thường lên giường, trên mặt hắn vẫn còn sót lại vẻ giận dữ, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Hoa Thường, trầm giọng nói: "Bây giờ nàng nói đi, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thai-cung-phi/2232038/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.