Edit: Lan Sung nghi.
Beta: Mai Thái phi.
[1] Bắt nguồn từ câu "Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sâu", ý nói người được lợi cuối cùng mà không cần tốn sức hoặc tốn ít sức lực.
Thượng Dương cung.
Hoa Thường trấn an tiểu Bát đang có tâm tình không tốt. Sau khi tiểu Bát khóc đến thương tâm xong thì mệt mỏi, liền ngủ luôn trong lòng Hoa Thường.
Lan Chi bị tiểu thái giám đuổi theo gọi quay về, đi vào hành lễ thỉnh an: "Nương nương, thân thể người yếu ớt như vậy, thật sự không mời Thái y đến xem qua sao? Nô tỳ lo lắng bệnh cũ của người lại tái phát, phải nằm thêm vài tháng."
Hoa Thường lắc đầu mệt mỏi, nhỏ giọng nói: "Nếu mời Thái y thì chuyện này sẽ không giấu được. Dọc đường tiểu Bát khóc lóc chạy về, không có nhiều người nhìn thấy đúng không? Khiến bọn họ câm miệng hết đi. Mặt khác, tìm một lý do, nói tiểu Bát bị Thái tử hoặc là bị Thái phó răn dạy, nhất thời ấm ức nên mới như vậy, ép chuyện này xuống."
Lan Chi biết không thay đổi được chủ ý của nương nương nhà mình, chỉ có thể hành lễ đáp ứng.
Sau khi Lan Chi xoay người, Hoa Thường lại âm trầm mở miệng: "Bổn cung nhấn mạnh thêm một lần nữa, chuyện này không thể để cho tiểu Tứ biết được. Nếu kẻ nào lắm miệng, đừng trách bổn cung không niệm tình xưa."
Lan Chi xoay người hành lễ: "Nô tỳ chắc chắn sẽ quản thúc tốt các cung nhân." Giữ kín như bưng là cách sinh tồn ở trong cung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thai-cung-phi/2232002/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.