Edit: Phương Tu dung.
Beta: Tiên Thái Phi.
Hữu An vương phủ.
Nam tử trước mắt vận một thân áo bào bằng gấm màu hạnh hoàng, trên áo choàng thêu hoa văn hình lá trúc vô cùng lịch sự tao nhã, dọc theo đường viền nội bào thêu hoa mộc cận (hoa dâm bụt) màu bạc, thắt lưng bằng ngọc, bên hông còn đeo một tấm ngọc bội bằng ngọc Dương Chi khắc song hạc, chân đi ủng làm bằng da hươu trắng.
Ngoại trừ việc màu sắc bên ngoài đại biểu cho quyền thế và sự cao quý, thật ra màu hạnh hoàng rất dễ làm cho nam nhân trông thư sinh yếu đuối, thế nhưng khi mặc lên trên người nam nhân này lại vô cùng phù hợp, giống như trời sinh ra đã như vậy.
Bờ vai rộng lớn nhưng có chút gầy, vòng eo tuy nhỏ nhưng lại mạnh mẽ. Sau khi hắn nói miễn lễ thì vươn tay ra, ngón tay tinh tế thon dài, trơn nhẵn như ngọc, trên đó lại còn đeo thêm một chiếc nhẫn bạch ngọc nữa.
Quả thật, đối với bất kỳ một nữ tử nào mà nói, quan trọng nhất có lẽ chính là khuôn mặt này. Anh tuấn? Tuấn tú? Thanh tú đẹp đẽ? Dáng vẻ hiên ngang? Phiêu dật như hồng hạc? Không, không, không, tất cả những từ ấy đều không thể miêu tả về hắn.
Mi dài như liễu, ngọc thụ lâm phong. Gương mặt trơn mịn trắng nõn, tuy có phần gầy ốm, nhưng lại có đường nét góc cạnh rõ ràng, vô cùng tuấn dật. Đôi mắt đen láy thâm thúy như đầm nước khiến người ta mê muội sa lầy. Hàng mi dài nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thai-cung-phi/2231985/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.