Edit: Dương Hiền dung.
Beta: Tiên Thái Phi.
Thượng Dương cung.
Hoa Thường biết rõ nữ nhân không thể quá thông minh, hay nói cách khác là không nên biểu hiện sự thông minh quá rõ ràng. Bởi vì sự thông minh ở thời đại này mà nói, càng thể hiện nhiều thì càng bất lợi. Vì vậy Hoa Thường liền giả vờ làm bộ như chẳng biết gì cả, coi như Hoàng đế thật tâm yêu thương tiểu Bát, không chịu nổi ái tử làm nũng, cho nên hắn mới đáp ứng mối hôn sự hoang đường kia mà không ẩn chứa suy nghĩ gì khác.
Hiển nhiên, đây là cách xử lý làm cho Hoàng đế càng thêm thoải mái.
Hoa Thường ngẩng đầu lên nhìn một chút, ôn nhu nói: "Hoàng thượng, cũng đã đến lúc dùng bữa rồi. Hoàng thượng muốn ở lại Thượng Dương cung dùng bữa không? Thần thiếp sai người đi chuẩn bị."
Hoàng đế gật đầu cười nói: "Vậy dùng bữa ở đây đi."
Hoa Thường quay đầu dặn dò Cốc Hương, sau đó nàng lại nhìn Hoàng đế, cười nói: "Khẩu vị của thần thiếp luôn thanh đạm, Hoàng thượng dùng bữa ở đây có lẽ không được ăn thịt cá rồi."
Hoàng đế khẽ cười nói: "Trẫm cũng già rồi, cho dù có thích thịt cá thì bây giờ cũng ăn không được bao nhiêu, thỉnh thoảng ăn thanh đạm một chút có khi lại ăn nhiều hơn."
Hoa Thường dịu dàng nói: "Hoàng thượng già chỗ nào chứ? Chẳng qua bây giờ Hoàng thượng bận rộn chính sự, cả ngày mệt nhọc nên mới có cảm giác lực bất tòng tâm mà thôi. Chỉ cần người nghỉ ngơi vài ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thai-cung-phi/2231973/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.