Trong thư phòng của Vũ Định Hầu yên tĩnh không một tiếng động, một tia lửa sáng lên.
Hoài Dương khoác y phục cầm ngọn nến đứng trước kệ sách, do dự, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, mở ra một ngăn bí mật sau giá sácg, đem cái hộp bên trong lấy ra.
Mở nắp hộp lên, cầm lấy nửa khối hổ phù trong đó, trên thân hổ phù ánh nến chiếu lên sáng loáng.
Trượng phu đối với nàng từ trước tới giờ không có bí mật, trong nhà mỗi một vật đều nói cho nàng được để ở đâu, chỉ là nàng chưa bao giờ để ở trong lòng, không nghĩ tới hiện tại phát huy được tác dụng....
Lã Mông xem qua tấu chương lễ bộ liệt kê danh sách những đại thần hiện tại chưa thành thân, một phen lựa chọ, đối với những người này thật sự không hài lòng, nhịn không được ném bản tấu lên bàn nói: "Đây là một mớ vớ va, vớ vẩn, lễ bộ đây là làm qua loa cho trẫm xem, đem những người khó coi này làm Phò Mã của Tuyên Thành????"
Danh sách kia không phải là nam tử thô lỗ, thì là dung mạo xấu xí, lại tướng mạo quá thô kệch, người trông được chút thì lại là con cháu thế gia, tửu sắc tại vận, có cái nào có thể xứng với Tuyên Thành của hắn.
Hắn thở dài nghĩ...
"Tuyên Thành thân thể không biết khá hơn chút nào chưa?'
"Tuyên Thành gần đây khẩu vị thế nào?"
Tả Hoài đang định dâng trà, nghe thấy vậy dừng lại bước chân, chần chừ chốc lát, đi tới bên người hoàng thượng, nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tan-hoan/3540477/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.