Hoài Dương giật mình, vội vã đứng dậy đỡ lấy Tuyên Thành, muốn đem nàng nâng dậy, nói: "Ngươi làm cái gì vậy? nhau. Mau đứng lên, đừng để tổn thương hài tử ở trong bụng."
Hai đầu gối của Tuyên Thành như mọc rễ, cắm chặt xuống đất, không có ý định đứng lên.
Tầm mắt của Nàng nhìn y phục của cô cô mình, lần nữa cầu xin: "Tuyên Thành cầu cô mẫu giúp Tuyên Thành một lần."
Hoài Dương chưa từng thấy dáng vẻ khổ sở đáng thương của Tuyên Thành như vậy, trong lòng nàng thương yêu không dứt, không khỏi mềm lòng mà hỏi: "Ngươi muốn cô mẫu làm sao giúp ngươi?"
Tuyên Thành sớm đã nghĩ kĩ lời nói của mình, nhưng khi thực sự phải nói ra, nàng vẫn sợ doạ tới cô cô mình.
Nàng do dự một lúc, vẫn là ưu tiên việc cứu Thư Điện Hợp hơn, nói: "Tuyên Thành muốn mượn hổ phù của cô phụ dùng một lát..."
Chỉ cần có hổ phù trong tay, nàng liền đánh vào thâm cung mở ra một con đường mới, điều động kim ngô vệ, đem hết thảy những hỗn loạn trước mắt lật đổ hết đi, để phụ hoàng rời xa quyền hành, như vậy Thư Điện Hợp mới có hy vọng sống.
Hoài Dương biến sắc, lui lại nửa bước, nhìn bốn phía vắng lặng, đè thấp âm thanh của chính mình nói: "Tuyên Thành ngươi có biết đây là đang làm gì không?"
Tuyên Thành nuốt lấy sự căng thăng, tâm tình phức tạp, trong lòng nhiều lần dậy sóng lên, cuối cùng hết thảy chỉ có niềm tin sẽ cứu được người nàng yêu mới thay thế được. mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tan-hoan/3540472/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.