Thư Điện Hợp suýt nữa không kiềm chế nổi mà muốn gọi Trường sử trực tiếp đem người tiễn đi, trong lòng thầm nói không nhẫn sẽ hỏng hết đạ sự, liền không để ý tới câu nói của hắn.
"Cái kia,,,, bản quan đúng thật là cảm ơn ngươi a,' nàng nghiến răng giả vờ cười nói.
Vô vi tử nịnh nọt nói: "Nếu là phò mã cần, bần đạo cũng có vài phương pháp khác, truyền thụ cho Phò mã..."
Nàng đánh gãy lải nhải của vô vi tử, nói: "Lễ này bản quan nhận lấy." rồi điểm trên mặt bàn, ý tứ ra hiệu cho vô vi tử để trên đó.
Nàng thu đồ vật của hắn không phải có hứng thú với thuốc gì đó, có câu nói *"Ăn thịt người nhu nhược, bắt người tay ngắn" nàng làm như thế là vì để lôi kéo khoảng cách của nàng và hắn, để hắn dễ dàng nói ra những việc nàng cần hỏi sau này.
*Nghĩa là ăn của người ta thì phải có thành ý lại
Vô vi tử khom lưng trình đan dược lên, sau đó lùi về vị trí của mình, thấy Thư Điện Hợp không có bất kì biểu hiện không thích nào, lúc này mới đánh bạo mà nói: "Kỳ thực tiểu đạo hôm nay tới, cũng có một chuyện khác muốn nhờ phò mã gia."
Thư Điện Hợp giả vờ cảm thấy hứng thú, cầm lấy túi gấm đựng đan dược kia, trong lòng rõ ràng, nhưng vẫn nói: *"Liền biết người vô sự không lên điện tam bảo, nói đi.'"
*vô sự không đăng điện tam bảo: không có việc thì sẽ không tới cửa.
Thấy nàng có thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tan-hoan/3540453/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.