Quá đáng!!!!
"Xác thực quá đáng!" Tuyên Thành vẻ mặt căm giận đập bàn, vì vị vũ cơ kia mà bất bình: "Hắn tại sao lại có thể đối xử với ngươi dùng bạo lực như thế a!"
"Đúng vậy a, đúng vậy a. vị quan chủ kia vừa già, vừa mập, lại còn không thường xuyên tắm, cả người chua như mẻ, còn hay mắng tỷ muội chúng ta." Dứt lời dáng người uyển chuyển mềm mại như lông vũ nằm vào trong ngực của Tuyên Thành, lông mày nhíu lại tỏ ra oan ức mười phần nói: "Nào có giống như lang quân, anh tuấn tiêu sái như vậy, lại ôn nhu săn sóc vô cùng." Ngữ khí vô cùng đáng thương, nghe thấy mà chỉ muốn yêu thương che chở.
Nàng vừa nói, ngón tay nhỏ bé lướt qua gò má của Tuyên Thành, ám muội mà trêu trọc.
Tuyên Thành chỉ nghe thấy toàn thân đã nổi da gà, liếc mắt nhìn người từ đầu tới cuối không nói một lời, yên lặng mà uống rượu.
Nhìn bề ngoài có vẻ như là không để tâm tới sự việc đang phát sinh trong phòng, nhưng lại từng chén liên tục uống vào miệng. xem ra nàng ấy không phải là không để tâm, mà vô cùng để tâm a. trên người giống như bình giấm chua đổ ra, lan ra mùi chua khắp phòng a.
Tuyên Thành trong lòng vui vẻ không thôi, ngoài miệng lại nói với vũ cơ: "Là như vậy sao? Vậy để buổi tối lang quân yêu thương ngươi." Làm ra bộ dáng săn sóc, tay đỡ lấy eo nhỏ của vũ cơ, tầm mắt hướng tới bộ ngực sống động của vũ cơ mà nhìn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tan-hoan/3540451/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.