Tuyên Thành không thèm để ý đến Sài Long Uy đang khuyên nhủ, lần thứ hai nàng đáp ứng những yêu cầu vô lễ của Thư Điện Hợp.
Dưới cái nhìn của nàng, có thể dạy hắn cưỡi ngựa cũng không tổn hại đến miếng thịt nào của nàng. Thư Điện Hợp chỉ cần cứu được phụ Hoàng của nàng, thậm chí hắn muốn làm Phò mã của nàng, bất luận điều kiện gì, nàng cũng có thể đáp ứng.
Tuyên Thành nói được là làm được, nàng để đôi ngũ dừng lại, sau đó để Thư Điện Hợp xuống xe ngựa.
Thư Điện Hợp đi tới trước ngựa của Tuyên Thành. Tuyên Thành một tay dắt dây cương ngựa một tay đưa về phía Thư Điện Hợp.
Nếu như Thư Điện Hợp có thể học cưỡi ngựa, các nàng có thể bỏ xe ngựa đi, tốc độ về kinh chắc chắn nhanh gấp mười mấy lần.
Sài Long Uy đem ánh mắt sắc lẹm, nhìn chằm chằm động tác của Thư Điện Hợp. Nếu như tầm mắt có thể giết người, Thư Điện Hợp lúc này sớm đã bị ngàn đao băm thây.
Ánh mắt của hắn, Thư Điện Hợp sớm đã cảm giác được, bởi vậy nàng không có nắm tay Tuyên Thành, mà là một chân giẫm vào đai ngựa đạp lực nhảy lên.
Chính mình một lòng có ý tốt, lại bị người phụ lòng, Tuyên Thành bĩu môi, cũng không hề nói gì.
Tuyên Thành lôi kéo hai tay của Thư Điện Hợp vòng tay qua phần eo của chính mình, sau đó cùng nàng kéo dây cương ngựa, để cho Thư Điện Hợp nhìn động tác của mình mà học.
Người trong cuộc không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tan-hoan/3540318/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.