Đỗ Thực cả người ngã vào cánh tay của Niếp Tập Dịch, bất luận Niếp Tập Dịch lay động, lớn tiếng như thế nào…… Đôi mắt nhắm chặt vẫn không mở ra.
Chính mình thấy thân thể dần dần trở nên băng lãnh của Đỗ Thực không ngừng tràn ra máu tươi… làm hắn lần đầu tiên biết được cảm giác toàn thân phát lạnh là như thế nào.
Không có khả năng… Ngươi không thế… liền như thế……
Không thể kiềm chế được sợ hãi trong lòng, Niếp Tập Dịch đưa tay kiểm tra trên khuôn mặt tái nhợt…… rồi đình trụ.
Vẫn còn hơi thở!
“Mau! Mau đi tìm Thất Dĩnh đến đây!”
Niếp Tập Dịch một mặt không biết làm sao liền cấp rống người hầu, một mặt dùng song chưởng nâng thân thế bất động trong lòng lên.
“Thư Nguyệt, mau đem thấp bố đến đây.” (*thấp bố: vải bố được thấm ướt)
Hắn dặn dò Thư Nguyệt, cũng nhẹ nhàng đem Đỗ Thực trải lên giường……
Đột nhiên—— một hương thơm quen thuộc tràn vào trong hô hấp của hắn.
Hắn hơi ngẩng đầu, mắt thấy chính là… trên giường gắn đầy những đóa hoa đỏ tươi.
“Nhất khắc hoa……”
Loại hoa độc nhất trong Niếp phủ, sao lại xuất hiện trong phòng của Kỳ? (*ế? Đang ở phòng tiểu Thực mà???)
Tiếp nhận thấp bố Thư Nguyệt mang đến, hắn nhẹ nhàng lau đi vết máu nơi khóe miệng Đỗ Thực, không thể nào nghĩ ra đã từng thấy hắn đã che dấu những thứ này.
“Thư Nguyệt… Ngươi phụ trách chiếu cố sinh hoạt thường ngày của Thực, hẳn ngươi phải biết Thực lấy “Nhất khắc hoa” làm gì… Không cần giấu diếm ta, mau nói…” Hắn khẩu khí ngưng trọng hỏi.
“Này… Công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tam-the-than/548567/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.